“Hở?” Đường Đường không quá hiểu cô ta đang nói gì.
Chẳng phải bọn họ đã vào trong cửa hàng rồi sao? Sao còn có thể mua trúng hàng giả? Đôi mắt to của cô bé đầy ắp hoang mang.
Lý Mạn Mạn thấy Đường Đường đứng im suy nghĩ thì đinh ninh rằng mình đã thuyết phục được cô bé, cô ta thầm đắc ý trong lòng!Kẻ làm nền thì phải có tự giác của kẻ làm nền!Biểu hiện nổi trội bất ngờ của Tần Du Nhiên trong chương trình đã làm Lý Mạn Mạn hơi giận dữ trong lòng rồi, bây giờ lại tới lượt Diêm Nguyệt Thanh cũng học theo, cô ta định sẽ lật lại hình tượng trong mấy kỳ cuối cùng này đấy hả? Nói đùa sao? Gà rừng mà cũng dám mơ tưởng biến thành phượng hoàng à? Cô đừng tưởng chỉ cần lấy lòng được Đường Đường thì cô có thể hot lên.
Lý Mạn Mạn nhớ tới dáng vẻ a dua nịnh hót như chó theo đuôi của Diêm Nguyệt Thanh lúc trước thì khinh thường cô ra mặt! Bản thân cô ta không dám động vào Tần Du Nhiên, chẳng lẽ cô ta còn không trị được một Diêm Nguyệt Thanh sao?Loại người tỏ ra là mình giàu có, mượn lời trẻ nít để tặng túi xách giả cho nhân viên công tác nhằm tăng độ thiện cảm thế này á?Tôi khinh!Thứ Lý Mạn Mạn muốn chính là để Đường Đường vạch trần bộ mặt thật của Diêm Nguyệt Thanh!Diêm Nguyệt Thanh nhìn dáng vẻ ta đây chính nghĩa đầy mình của cô ta thì có hơi cạn lời: “Cô nói xong chưa?”Lý Mạn Mạn hừ lạnh: “Sao nào? Bị tôi nói trúng rồi nên chột dạ muốn trốn à?”Diêm Nguyệt Thanh lười để ý tới cô ta: “Đường Đường, chúng ta sang quầy bên kia lựa túi thôi.
”“Dạ được.
” Đường Đường cảm thấy dì Mạn Mạn hôm nay thật kỳ quái.
“Ồ, cô còn giả vờ nữa sao? Sao mặt cô còn dày hơn cả tường thành thế? Diêm Nguyệt Thanh cô hay lắm, cô cứ tiếp tục diễn đi! Hôm nay tôi ngược lại muốn ở chỗ này nhìn xem, đến cùng thì cô muốn chuẩn bị cho nhân viên công tác loại túi xách nào!”“Vậy cô cứ việc nhìn.
” Diêm Nguyệt Thanh nhẹ nhàng bâng quơ nói ra mấy lời này, sau đó cô quay sang nói với chị Vương: “Trong tiệm chắc là có catalogue túi xách, phiền chị lấy tất cả ra cho tôi xem một chút!”Chị Vương thấy hai người mâu thuẫn gay gắt như thế đã vội tới