Tư Thiều bưng đĩa trái cây ngẩn người đứng ở cửa, dường như là bị một màn này làm bối rối.
Tư Kỳ lại nói: "Tỷ, mau gọi ba mẹ tới, hắn đánh em."
Những lời này của Tư Kỳ cuối cùng nhắc nhở Tư Thiều, Tư Thiều kịp phản ứng chuyện đầu tiên làm chính là, vội vàng đưa tay đóng cửa lại.
Tư Kỳ: "..."
Tư Kỳ mặt không thể tin nói: "Tỷ, chị đang làm gì?"
Tư Thiều đi tới nói: "Đây là thế nào?"
"Thế này mà chị cũng không nhìn ra được?" Tư Kỳ mặt kích động đỏ bừng nói: "Hắn đánh em, hắn đánh em trai ruột của chị a!"
Đào Nhiên như cũ đè Tư Kỳ, một chút cũng không hoảng loạn nói: "Hắn không chịu làm đề, cho nên tôi dự định đánh đến khi hắn làm."
Tư Kỳ gục ở trên bàn nói: "Tỷ, chị nghe xem, hắn đây là nói tiếng người sao?"
Tư Thiều nghĩ một chút, rút mấy tờ giấy ra nói: "Lúc đánh nhớ bịt miệng nó, nếu không nó đem ba mẹ gọi tới thì không tốt."
Tư Kỳ: "..." Đây thật là chị ruột ta sao? Mẹ ghẻ có đến đây cũng không làm được loại chuyện này a?
Đào Nhiên mặt từ ái nói: "Tốt nhất không nên như vậy, hắn còn nhỏ, hiểu chuyện là được."
Tư Kỳ mặt đờ đẫn gục trên bàn, sau đó kịch liệt giãy giụa nói: "Tỷ, chị vậy mà lại bênh người ngoài, chị vung cùi chỏ ra bên ngoài!"
Tư Thiều nhìn Tư Kỳ nói: "Có vẻ vẫn cần phải bịt lại."
Đào Nhiên: "Vậy thì bịt đi."
Tư Thiều tự tay nhét giấy vào miệng em trai mình, Đào Nhiên nói: "Có chịu làm bài thi không?"
Tư Kỳ: "Um um um..."
"Cậu kêu đi. Kêu rát cổ họng cũng sẽ không ai tới cứu cậu." Đào Nhiên nói: "Thức thời một chút vẫn là làm đề đi."
Tư Thiều cũng nói: "Đúng vậy, làm đề đi, bị đánh cũng không chịu nổi đúng không."
"Hu hu hu..." Đôi cẩu nam nữ này, ta hận các ngươi...
Tư Kỳ mặt bi thống làm đề, tên Cảnh Dự này vừa vào cửa thì ánh mắt tỷ tỷ nhìn hắn đã không đúng. Quả nhiên tiểu bạch kiểm chính là khiến nữ nhân lớn tuổi thích, tỷ tỷ hiện tại bị sắc dục làm mờ mắt, vì lấy lòng đối phương mà đem bán cả em trai ruột, quả thực là vô liêm sỉ a!
Đào Nhiên ăn táo được cắt thành khối nhỏ, trợn mắt nhìn Tư Kỳ nói: "Nói lảm nhảm gì đây, mau viết, nội trong nửa giờ không viết xong, ta liền đánh chết ngươi."
Tư Kỳ toàn thân run một cái, ủy khuất chỉ muốn lau nước mắt. Hắn thật rất muốn lớn tiếng đem ba mẹ gọi tới a, trước đó hắn cũng không phải chưa thử qua. Nhưng hắn mới vừa kêu một tiếng, còn chưa kịp phản ứng, Đào Nhiên đã từ phía sau xông lên một phen đè lại hắn, tỷ tỷ hắn dị thường tốc độ đem giấy nhét vào trong miệng hắn. Một loạt động tác vô cùng nối liền, phối hợp không chê vào đâu được...
Đào Nhiên ăn trái cây, cùng Tư Thiều hai người nhu tình mật ý đối mặt, Tư Thiều đưa tay lau khóe miệng Đào Nhiên, "Cảnh tiên sinh, tôi giúp anh lau một chút."
Đào Nhiên mỉm cười nói: "Thật là phiền toái Tư tiểu thư."
Tư Thiều nói: "Đây đều là nên làm, dẫu sao anh dạy dỗ em trai tôi khổ cực như vậy."
"Nên làm nên làm thôi." Đào Nhiên nói: "Cống hiến cho sự nghiệp giáo dục của tổ quốc, tôi không cảm thấy khổ cực."
Tư Kỳ niết bút trong tay vang răng rắc, trời ơi, trên đời sao lại có một đôi cẩu nam nữ vô sỉ mặt dày như vậy!
Mạnh Bách Trân từ sau khi nhìn thấy Cảnh Dự và Tư Thiều hẹn hò, trong lòng vẫn luôn suy nghĩ chuyện này. Trước khi trọng sinh Tư Thiều làm hại nàng mất đi Cảnh Minh, phải trôi qua bi thảm như vậy. Hiện tại nàng sao có thể trơ mắt nhìn Tư Thiều trôi qua hạnh phúc vui vẻ, huống chi nàng cảm thấy Tư Thiều căn bản cũng không thích Cảnh Dự, Tư Thiều chỉ là không quên được Cảnh Minh, vì vậy mới câu dẫn Cảnh Dự để tự an ủi mình.
Nàng càng nghĩ càng tức giận, liền dự định đem chuyện này nói cho Cảnh Minh và cả Cảnh mẫu, có điều nàng cũng không chứng cớ gì. Nhớ tới mấy tỷ muội của Tư Thiều nàng thu mua trước đó, muốn làm hại Tư Thiều thân bại danh liệt, nhưng mà bọn họ lại thất bại, thật là phế vật.
Nàng tìm mấy nữ nhân kia, mấy nữ nhân này từ đó về sau liền không thân với Tư Thiều nữa, Mạnh Bách Trân tìm các nàng cũng không có tác dụng gì.
Bất quá một người trong đó nói: "Cũng không phải không thành công, chẳng qua là không chụp được hình mà thôi. Ngày đó chúng ta đem Tư Thiều và nam sinh kia cởi hết đặt trên cùng một giường, ta cũng không tin bọn họ không làm gì."
"Đúng thế." Một người khác nói: "Nam sinh kia dáng dấp thật là đẹp trai, đổi lại là ta, cho dù không uống say ta cũng không nghĩ bỏ qua hắn như vậy."
"Tư Thiều vận khí thật tốt, tiểu nam sinh trẻ tuổi đẹp trai như vậy, cực phẩm a."
"Dáng dấp còn có chút tương tự Cảnh Minh..."
Nghe đến chỗ này, Mạnh Bách Trân trong lòng chợt động, đem bức hình nàng chụp ban sáng lấy ra nói: "Nam sinh kia có phải là người này hay không?"
" Đúng, chính là hắn."
"Không ngờ bọn họ thật làm đến cùng."
"Tư Thiều ngày thường giả bộ đứng đắn như vậy, không ngờ sau lưng lại là thứ người này."
"Thật biết giả trang."
Đúng vậy, nàng thật biết diễn a. Chuyện này phát sinh trước khi bọn họ tụ họp ở Cảnh gia, nói cách khác trước đó Tư Thiều đã cùng Cảnh Dự nhận biết. Nhưng mà thời điểm bọn họ ở Cảnh gia lại làm bộ như không nhận thức, Tư Thiều thủy tính dương hoa* lại còn làm bộ như độ lượng nói muốn thành toàn nàng và Cảnh Minh, nói muốn tự mình thối lui ra.
(*) thủy tính dương hoa: chỉ nữ giới tác phong tùy tiện lẳng lơ hoặc tình cảm không chuyên nhất.
Tiện nhân này! Nàng từ đầu tới đuôi đều là gạt người! Trước đó đoạt Cảnh