Nghe hiểu lời của hắn không chỉ có A Lạc, trong lòng chúng đệ tử cũng rùng mình, đồng thanh hành lễ, "Đệ tử ghi nhớ chưởng môn dạy bảo!"Tiểu sư muội nhìn có vẻ tuổi nhỏ đáng yêu nhưng bọn họ sẽ không quên đây chính là vị thần nhân có thể phá vỡ kỷ lục của chưởng môn nha! Về sau chỉ cần không bất ngờ ngã xuống trên con đường tu hành thì nàng chắc chắn trở thành kiếm tu thiên tài bậc nhất, thành tựu của nàng sẽ không thấp hơn chưởng môn.
Bọn họ thân là đệ tử Kiếm Tông đều cảm thấy cùng chung vinh dự.Tư Đồ Không nhìn thấy cảnh này như có điều suy nghĩ, hắn dường như đã hiểu dụng ý của chưởng môn sư huynh khi yêu cầu A Lạc phải khảo hạch ở Luyện Kiếm Tháp.Cho dù có phá vỡ quy củ tông môn thì cũng làm cho người ta không tìm ra được chỗ sai nào, càng ngăn chặn mọi lời chỉ trích trong ngoài tông môn, giữ gìn trật tự ổn định trên toàn Kiếm Tông, cũng vì con đường tu hành sau này của A Lạc mà san bằng một phần chướng ngại.Đương nhiên điều kiện tiên quyết chính là A Lạc thật sự có thể thông qua thí luyện.Tư Đồ Không âm thầm cười, cũng không suy nghĩ nhiều nữa.
Từ nhỏ hắn đã biết chưởng môn sư huynh là một nhân vật cực kỳ lợi hại, mỗi lời nói cử chỉ luôn có rất nhiều ý nghĩa, hắn đã quen sống tùy tính nên cũng lười suy nghĩ nhiều.Trong mắt người bên ngoài, A Lạc bái sư vào Kiếm Tông là chuyện muôn vàn khó khăn, trải qua gian khổ, còn bị chưởng môn Lăng Nguyên làm khó dễ, quả thực là một phen nước mắt chua xót.Ngay cả các đệ tử Kiếm Tông đều cảm thấy tiểu sư muội quá khổ cực, mà nữ đệ tử duy nhất của Kiếm Tông càng phải được yêu quý và bảo vệ cho tốt.Cho nên từ ngày đầu tiên A Lạc xuất hiện ở giáo trường Kiếm Tông đã nghênh đón đủ loại hỏi han ân cần của các sư huynh, thậm chí còn có người hỏi một câu với vẻ quan tâm lo lắng”"Tiểu sư muội sau này mỗi ngày dậy sớm như vậy để luyện kiếm, liệu có bị chậm phát triển chiều cao không đây?”Những đệ tử khác nghe nói như thế cũng nhao nhao