Qua mắt các vệ lâm quân, Nhàn Vũ lại về tẩm cung mình, thu lại con rối, mặc long bào rồi giải quyết tấu sớ.
Cuối cùng, đến giờ ăn cơm, Nhàn Vũ sau khi suýt gãy tay vì phê duyệt tấu chương lại phải bụng đói nhìn nữ quan đang kiểm tra thức ăn rồi mãi mới được thưởng thức những món ăn đã được kiểm tra. Đúng là ngon thật nhưng cô lại thấy nó hơi ngán với nhiều mỡ.
Là một đầu bếp, Nhàn Vũ liền nhận ra rằng những món này quá nhiều chất dinh dưỡng. Nếu ăn quá nhiều liền có thể tăng lượng mỡ trong cơ thể một cách nhanh chóng. Dù sao thì trong cung rất ít món đạm bạc như những món luộc nhưng lại có khá nhiều món xào. Lại nói đến bộ long bào rộng đến độ này liền khó mà nhìn ra được.
Còn chất béo này nó tích tụ theo thời gian chứ không bộc phát ngay luôn nên có lẽ những vị nữ hoàng trong lịch sử theo cô thấy thường đều chỉ đến bảy mươi tuổi. Cùng lắm hơn tám mươi tuổi.
Nhàn Vũ liền sai người chuẩn bị những món theo yêu cầu của cô.
Ăn xong xuôi, Nhàn Vũ liền đi tu tiên. Cảm nhận linh khí của thế giới này, cô thấy mạnh hơn ở hiện đại nhưng lại yếu hơn ở tu chân giới khá nhiều. Nhưng vẫn tu được chút ít.
Điều hòa linh khí trong cơ thể, Nhàn Vũ mệt mỏi nằm xuống giường chợp mắt một cái đến tận sáng hôm sau.
Từ hôm qua sau khi nói với " Họa Lan ", Nhàn Vũ quả thật có viết một bản chiếu ban xuống bắt cô ta vào cung học lại.
Sáng hôm nay vừa sớm, Nhàn Vũ đã ban chiếu xuống dưới mang đến cửa phu nhị công chúa.
Cô ấy tuy ham chơi lại mê nam sắc nhưng không dám làm trái lệnh tỷ tỷ nên chỉ có thể đau buồn mà vào cung, tạm biệt cả phủ đầy mĩ nam tử rồi cùng nam nhân mình thích nhất.
Cô ta biết thừa trong hoàng cung chủ yếu là nữ nhân. Nam nhân có thể đếm được trên đầu ngón tay mà lại sắc đẹp lại vô cùng bình thường chẳng sánh được với mĩ năm tầm thường nhất của cô ta. Nên " Họa Lan " vô cùng, vô cùng ghét vào cung.
Vào cung, cô ta liền gặp ma ma đang đứng chờ ngay ngoài cửa kia. Bà ta nhìn là người nghiêm khắc rồi. Lần này cô không thoát được rồi. Hu hu hu.....
Tỷ tỷ à. Tỷ thật ác.
Dù than bao nhiêu lần, ở trong lòng mình hay ngay trước mặt Nhàn Vũ thì Nhàn Vũ cũng chỉ lạnh nhạt rồi đuổi cổ cô ta về viện của mình.
Trải qua suốt mấy tuần trời, bỗng có một ngày, " Họa Lan " không làm ầm ĩ như trước nữa mà bỗng ngẩn ngẩn ngơ ngơ mà làm việc.
Nhàn Vũ biết. Đây là lúc mà nữ chính xuyên qua rồi. Chỉ tiếc cho cô ta không có chút kí ức nào mà chỉ cứ làm theo mệnh lệnh của người khác.
Nhàn Vũ thấy thời cơ đã đến, liền đến khu nữ chính ở. Mọi người thấy nữ hoàng đến cũng không giật mình gì, vì từ khi vị nhị công chúa kia đến đây thì liền đều đều hai ba ngày lại đến một lần nhưng vẫn phải thỉnh an.
Thấy mọi người đều quỳ xuống, Họa Lan liền cũng quỳ xuống theo mà không hay biết gì. Nhàn Vũ nhìn liền nhận ra rằng linh hồn đổi người liền vội vàng đỡ Họa Lan dậy rồi đầy yêu chiều nói:
\- Muội muội. Sao hôm nay muội lại hành đại lễ với ta như vậy? Thường thì muội nhất quyết không quỳ mà.
Họa Lan nghệt mặt ra, nhìn đối phương đỡ mình dậy. Trước mặt cô ta là một nữ nhân xinh đẹp tuyệt