Nhàn Vũ đến nơi liền cúi đầu kính cẩn chào:
\- Sư phụ\.
\- Ừ\.
Nhàn Vũ là đại đệ tử của Vọng Triệt nên có thể đại diện cho các đệ tử khác. Cô làm động tác những người khác cũng liền làm theo. Mọi người sau khi hành lễ thì nhanh chóng để sư phụ mình đến gặp trưởng môn. Còn các đệ tử liền về viện của mình. Nhàn Vũ trải qua có chút nhàm chán nên cô tu luyện.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Vì là tu chân nên họ không cần ăn uống nhưng nếu thấy nhớ trần thế thì liền có thể lấy rau củ trong vườn để thưởng thức. Vì có linh khí đầy đủ nên các loài cây đều tươi tốt, cây nào cây nấy cũng bóng bẩy, xanh mượt. Nhàn Vũ có thẻ bài danh dự nên có thể tự do ra vào khu vườn.
Cô nhổ vài cây rau rồi mang vào nấu. Mùi thơm lan tỏa đến các viện khác khiến mọi người tò mò đi đến phòng ăn. Vừa đến, mọi người đã thấy vị sư tỷ đang xắn tay áo lên nấu cơm. Ai cũng khá bất ngờ vì không nghĩ rằng vị sư tỷ cao ngạo lại có thể xuống bếp nấu cơm nha.
Mọi người thấy nhưng không có ai dám vào, chỉ có Lạc Anh ngây thơ đi vào hỏi:
\- Sư tỷ à\. Tỷ đang nấu cơm sao? Có thể cho muội ăn không?
\- Ừ\, tất nhiên là có thể rồi\.
Cô không ngại ngần bón cho Lạc Anh một miếng. Cô bé liền thấy miếng rau ngọt tràn ngập khoang miệng thì thỏa mãn. Cô ôm lấy miệng rên lên:
\- A ngon quá\. Sư tỷ à tỷ có còn không?
\- Vẫn còn một ít nhưng mà để cho sư phụ\.
\- Ể vậy mai tỷ làm cho muội một đĩa nha\. Hay là ngay tối nay đi\.
Lạc Anh cố tỏ ra dễ thương để cô xiêu lòng. Mà Nhàn Vũ luôn có cảm tình với những thứ đáng yêu nên mới đầu mới đối xử với Bạch Miên như vậy. Cô ăn xong thì liền dọn dẹp khiến người khác có chút cảm tình. Nhưng Ngưng Thủy thì không. Cô ta đã thấy vị sư tỷ này làm rất nhiều việc để lấy lòng người khác nhưng lại không thấy cảnh này thì có chút quái lạ nhưng cũng không để tâm đến.
Nhàn Vũ thì bê chỗ thức ăn mình làm đến cho Vọng Triệt. Cô vừa bê tới nơi liền thấy người này đang tu luyện. Cô dùng linh khí bao quanh để giữ ấm thức ăn, rồi ra ngoài. Anh ta tu luyện xong cũng đã là nửa canh giờ sau. Thấy bàn thức ăn được bọc trên bàn bằng linh khí thì làm hòa tan linh khí liền thấy chỗ thức ăn bên trong.
Anh ta liền gắp lấy một miếng vào miệng. Thấy khá ngon rồi ăn hết. Tuy chỉ thanh đạm nhưng cũng chứa một ít linh khí bên trong nên cũng coi có chỗ tốt trong việc tu luyện...
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Nhàn Vũ