Ngồi đợi bên trong, Nhàn Vũ vẫn tiếp tục rải cẩu lương khiến tất cả cạn lời.
Nhàn Vũ thì ngồi trong lòng Dạ Ảnh, cả người cô dựa vào anh. Dạ Ảnh thì đang lọt vỏ kẹo cho cô. Nhìn mà đến thua.
Nguyệt Phá thần tiên thấy mà tức giận sắp nôn ra máu. Ông ta cố gắng dùng thương với ý định đâm thủng vòng sáng nhưng tất nhiên....kết quả không được như mong muốn.b
Mỗi lần muốn đâm xuyên thì đều bị bật ra dù dùng lực rất lớn cũng như tập trung vào một điểm rất nhỏ cũng vẫn bị bật lại.
Bà nội nó chứ. Sao cái trận pháp này lại khó đối phó như vậy. Đúng là hắn có coi thường cô nhưng đâu ngờ cái trận pháp này lại khiến lão bực mình như vậy.
Chẳng mấy chốc đã trôi qua thời gian quy định. Nhàn Vũ vẫn tiếp tục ngồi cùng Dạ Ảnh. Cô chán quá, nhìn Nguyệt Phá thần tiên muốn huỷ trận pháp mãi cũng chưa xong.
\- Ngươi xong chưa vậy.
\- Ngươi. Đồ yêu nữ. Rốt cuộc ngươi giở trò gì mà đến ta cũng không phá giải được.
\- Không có gì đâu. Ngươi kiếm được mắt trận liền giải được.
Nhưng khốn cùng là lão vẫn chưa tìm được.
\- Ngươi....ngươi chơi ta đúng không?
\- Đúng thì sao?
\- Chơi đểu.
\- Ngươi không tìm được vì ngươi kém lại còn thích trách móc ai?
\- Hự.
Nghe Nhàn Vũ nói mà Nguyệt Phá thần tiên chính thức hộc máu. Ông ta cảm giác mình sắp ngất đi. Càng hăng máu hơn, ông ta dùng càng nhiều sức mạnh, càng hảo tổn linh lực của mình.
Nhàn Vũ thấy thực nhàm chán liền khiêu khích nói:
\- Ngươi muốn tỉ thí cùng ta không?
\- Ngươi đừng có mà lừa đảo.
\- Không