Sau khi xong xuôi, Nhàn Vũ định vui vẻ mà về căn cứ nhưng rồi cuối cùng lại gặp phải rắc rối.
Trên đường vốn rất thoáng đãng, có hơi nóng nhưng vẫn chịu được.
Nhàn Vũ dùng Mạc Thần như một chiếc gối dạng người để mà ôm định ngủ một lúc đến khi về khu ở của mình.
Cuối cùng, đi trên đường lại gặp kẻ thù mới khổ cơ chứ.
Lần này, Nhàn Vũ gặp phải người trong căn cứ cấp năm đi ra ngoài tìm zombie nghiên cứu.
Họ mang theo Nhã Như cùng Tôn Nghi để bảo vệ. Hai người này gần như thành một đôi được mệnh danh kim đồng ngọc nữ ở trong căn cứ.
Ngoài họ ra, đi theo bảo vệ cho đoàn người này còn hai người nữa.
Tình cảm giữa Nhã Như rất tốt khiến nhiều người ghen tị nhưng trong lòng Nhã Như thì thấy anh ta vẫn còn chưa quên được Nhàn Vũ thành ra hai người hay cãi nhau về chuyện này.
Đến một ngày, Nhàn Vũ bị thấy đi cùng Mạc Thần rồi thu hoạch zombie rồi còn dẫn đánh căn cứ cấp ba dành cho thợ săn zombie thì bị liệt vào những kẻ bị săn giống như những con zombie bậc cao vậy.
Săn được liền được thưởng tinh hạch.
Lúc đó, hai người nghe tin là hai cảm xúc khác nhau.
Tôn Nghi thì đau khổ, buồn lòng cho nữ thần trong lòng mình nhưng còn Nhã Như thì vui vẻ, sung sướng vì cốt truyện đã thay đổi rồi.
Đến giờ gặp lại, trên mặt Tôn Nghi thì có vẻ lạnh lùng nhưng sâu trong ánh mắt là sự buồn rầu khó tả. Ngược lại, Nhã Như lại vô cùng tức giận do thấy kẻ thù nhất định phải tiêu diệt.
Hai phe vừa gặp nhau thì liền không thể vừa mắt. Nhàn Vũ cũng chẳng nhiều lời liền ngồi dậy, xuống khỏi xe dùng cầu lửa ném đám người kia.
Do chưa phòng thủ toàn diện cũng như không ngờ rằng đối thủ sẽ tấn công như vậy nên liền bị một phen hoảng sợ.
Nhã Như hơi luống cuống dựng tường nước cản hỏa cầu lại. Nhưng sức mạnh của Nhàn Vũ lại lớn hơn Nhã Như nên vẫn sót lại tia lửa đánh vào đám người đó.
\- Sao cô tự nhiên đánh bọn tôi vậy?
\- Hỏi lạ vậy. Kẻ thù thấy nhau thì không đánh thì đứng đây uống trà nói chuyện với nhau sao?
Cô không ngu gì mà cãi xong mới đánh như bọn phản diện không có não. Một đánh, hai chạy không dính dáng với nhân vật chính. Đó là bài học cô rút ra từ mấy thế giới trước.
Nhã Như nghe cô nói vậy cũng không nói lại được. Kẻ thù như vậy thì cô cũng thấy không đúng.
Khoan đã. Nhã Như vừa phát hiện mình vừa bị tẩy não. Tức giận, cô ta dùng nước thành một cây cung rồi bắn ra.
Vút....vút....
Bốn mũi tên nước bắn ra. Theo tâm trí của Nhã Như đuổi theo bốn người.
Nhàn Vũ lấy vũ khí ra đưa cho hai anh em nhà Hạ kia. Cô đưa cho họ hai khẩu súng. Nhưng loại súng này không chỉ là súng bình thường, mà loại súng