Phải đến sáng hôm sau, Huyên Hạ mới tỉnh lại, như vậy là biết sức lực mà cô dùng để đánh ngất hắn ghê thế nào.
Lúc tỉnh dậy, đầu hắn choáng váng nhìn xung quanh là một nơi kì lạ, nhìn đâu cũng thấy không quen mắt.
Thử đứng dậy, liền nhận thấy mình bị trói lại.Hắn liền dùng sức mạnh làm đứt dây nhưng rồi lại không được, dây trói bình thường nhất định không là gì với hắn nhưng sợi dây này hắn lại không đốt được, không làm đứt được mới kì lạ.
\- Tỉnh rồi sao?
Một giọng nữ thanh lãnh pha chút ngái ngủ vang lên. Huyên Hạ đang cúi đầu nghiên cứu sợi dây thì giật mình ngẩng đầu lên.
Thấy dung nhan kiêu diễm, tuyệt sắc của Nhàn Vũ mà hắn ngẩn ngơ. Hắn đã thấy qua rất nhiều mĩ nữ ở thiên giới cũng đã đi rất nhiều nơi ở tu chân giới rồi gặp người đẹp. Nhưng cô gái trước mắt này không chỉ xinh đẹp mà còn rất có khí chất.
Khí chất này rất khó để có được. Đa phần, các mĩ nhân đều chỉ có khuôn mặt đẹp nhưng đều có chút thô tục, nhìn một lần là chán.
Vậy mà người phụ nữ này tỏa ra sự bá đạo, lạnh lùng đến thấu xương cốt, nội tạng như muốn đóng băng người khác vậy. Mà loại cảm nhận này hình như hắn đã từng trải nghiệm rồi.
Nhưng ngoại hình của người này không giống trong kí ức của hắn cũng như loại quần áo mà cô đang mặc rất rõ là khác thường và kì lạ.
\- Đây là đâu?
\- À. Ngươi không nhớ gì sao?
\- Không. Rốt cuộc đây là đâu?
\- Nơi này là tận thế năm 4560.
\- Cái gì? Đây không phải là tu chân giới hay sao?
Vị thái tử kì lạ thay đổi sắc mặt, kì quái hỏi lại.
\- Không phải.
Nếu vậy cô có thể cho tôi biết vì sao lại trói tôi lại có được không?
\- Anh là người kì quặc, mặc đồ cổ trang lại còn để tóc dài rồi rơi vào địa bàn của tôi rồi hỏi sao tôi không đề phòng được.
Bỗng nhiên, Đại Bảo cùng Tiểu Ngọc ra phòng, dùng ánh mắt kì lạ nhìn Huyên Hạ, Tiểu Ngọc chạy đến ôm lấy chân Nhàn Vũ, Đại Bảo hiên ngang đứng bên cạnh bảo vệ em gái bảo bối của mình.
Huyên Hạ bỗng lạnh cả người. Hắn cứ có cái cảm giác như có gì đó nhìn mình chằm chằm.
Chẳng lẽ lại có người mê luyến vẻ đẹp của mình?
Bị bắt thế mà tên này vẫn có thể tự luyến như vậy thì Nhàn Vũ cũng thua. Tuy cô không có đọc tâm thuật nhưng vẫn đoán được vài phần với vị thái tử trẻ trâu này.
Tất nhiên cô cũng biết ai đang nhìn hắn như thế. Ngoài tiểu phu quân vẫn còn giận hờn cô từ hôm qua thì còn lại ai nữa. Thế mà vào mắt hắn lại thành mê luyến vẻ đẹp