Đan Thư, em còn nghe anh nói không đấy.
Thấy cô mãi không trả lời Triệu Minh Thái sốt ruột gọi cô mấy tiếng, Đan Thư bèn đáp qua loa một câu rồi cúp máy:
- Anh cứ dọn sạch rắc rối của mình đi, chuẩn bị thêm tinh thần đối phó với mấy cô bạn gái cũ của anh nữa.
Bọn họ hiện tại là quân cờ hữu dụng nhất để xử lý anh đấy.
Đừng để bản thân còn chưa tìm ra hung thủ đã tự rớt đài vì rắc rối của chính mình trước rồi.
- Này...
Minh Thái còn chưa nói xong đã bị cô phũ phàng tắt máy, anh ta cũng không gọi cô tiếp mà chạy thẳng về nhà hỏi mẹ mình:
- Sao mẹ chưa hỏi con đã tự ý đến nhà người ta thế? Đứa bé đó có phải con của con đâu, con thậm chí còn không biết cô ta là ai nữa kìa...
Anh ta còn chưa kịp nói xong, một ấm trà từ phòng khách đã phi thẳng đến chỗ anh ta với tốc độ gió giật cấp mười, cảnh báo cấp mười một nếu né không nhanh có thể vào viện khâu mười hai mũi ngay lập tức.
Choang.
Ấm trà đập mạnh lên tường vỡ thành nhiều mảnh, nước trà nóng văng tung toé bên sàn nhà khiến Minh Thái ớn lạnh cả người nhưng vẫn kiên trì giải thích:
- Lần này con thật sự bị oan, bố phải tin con.
Ông Triệu đập mạnh sấp ảnh lên bàn, thở phì phò như giây tiếp theo sẽ lao đến bóp ch3t đứa con trời đánh này của mình:
- Mày lại đây nhìn xem đây là cái gì đi.
Thái độ ông già nghiêm túc không giống nói đùa khiến anh ta chột dạ, lấm lét đi tới cầm sấp ảnh lên xem, xem xong anh ta vội ném nó về lại bàn, tránh như tránh hủi:
- Cái này là ảnh ghép, con ngủ với ai chẳng lẽ con không biết hay sao chứ? Nhất định có người hại con.
- Vậy thì mày cũng phải tìm ra người hại mình trước đã.
Giờ ảnh mày đầy trên mặt báo rồi kìa, thêm hai ba cô bạn gái cũ như thế này nữa chắc tao tăng xông mà chết cho mày vừa lòng.
Ông mới nói xong trợ lý đã chạy vào mặt mày hốt hoảng:
- Ông chủ, có mấy cô gái tự xưng là bạn gái cũ của cậu chủ tố cậu chủ lừa gạt tình cảm của bọn họ, giờ cư dân mạng đang mắng chửi cậu chủ ngập đầu rồi.
- ...
Hai cha con Triệu Minh Thái đối mắt trong ba giây, sau đó Triệu Minh Thái lập tức co giò bỏ chạy ra ngoài trước khi bố mình kịp ném chén trà vào người.
Thực ra ném chén trà thôi thì không đáng ngại, nhưng anh ta vừa nhìn thấy cái gạt tàn thuốc cũng đặt gần đó, cái này đập trúng người chắc anh ta nhập cư vào bệnh viện luôn quá.
Oan hay không oan cũng phải giữ mạng trước mới có cơ hội thanh minh được.
Ông Trung ném hụt càng tức hơn, nhưng một cuộc gọi điện khiến ông chỉ có thể từ bỏ việc giáo dục thằng con của mình trước:
- Việt Tiến, chuyện này là lỗi của thằng Thái nhà tôi, tôi sẽ đích thân xử lý để trả lại trong sạch cho cái Thư.
- Vấn đề này để sau đi, tôi muốn hỏi anh một chuyện.
Huỳnh Việt Tiến trực tiếp vào thẳng vấn đề, sau khi con gái nói chuyện này ta với ông, ông lập tức hiểu ngay tính nghiêm trọng của vấn đề nên vội gọi cho ông Trung.
Triệu Thái Trung tự dưng chột dạ, ấp úng hỏi lại:
- Ý anh là gì?
- Hai năm trước anh từng khai thác cát ở khu vực sông Bình Lập đúng không? Tôi nghĩ anh nên nhanh chóng kiểm tra lại sổ sách giấy tờ của việc này trước vẫn hơn.
Minh Thái và Đan Thư là con mồi đánh lạc hướng bọn họ, mục tiêu chính vẫn là vụ khai thác cát hai năm trước của ông.
Năm đó ngoại trừ doanh nghiệp của ông còn có thêm ba doanh nghiệp nữa cùng hợp tác khai thác, số liệu rất mơ hồ, hiện nay nơi đó còn có hiện tượng sạt lở, ngập úng, cho dù ông đã ngừng khai thác từ lâu cũng không tránh khỏi liên can.
Nếu xảy ra vấn đề gì, công ty nhà họ sẽ phải đối diện với sự trừng phạt của pháp luật nhà nước, con số thiệt hai sau đó cũng không dám tưởng tượng đến.
Triệu Thái