Gần vào đến lớp Minh Hạo Vũ chạy vội tới mở cửa cho cô và cho Đồng Tuyết vào.
Cô vào tới chỗ mình ngồi xuống rồi quay mặt sang hỏi Minh Hạo Vũ có chuyện gì cần cô giúp đỡ.
Cậu hứng mặt trả lời :" Có một đám người ở trường bên cạnh là kẻ thù của em, bởi vì chúng nghe nói rằng em nhận một cô gái nhỏ bé, yếu đuối làm chị, nên chúng châm chọc em, vì không nhịn được những lời nói xúc phạm chị nên em lỡ tay đánh một tên để lại dấu đấm trên mặt, rồi chúng ...." .
" Rồi sau đó thì sao" Linh Thư hỏi anh .
"Vì bị đấm trên mặt nên tên đó nói nếu con nhỏ đó có bản lĩnh thì ngày mai học xong tới chỗ vắng người lúc trước, rồi gặp nhau giải quyết vấn đề , thế là chúng cứ thế mà đi.
Nhìn qua chúng nếu mai chị không đi thì chúng vẫn sẽ tìm đến chị ".
" Thế mục đích cậu tìm tới tôi là ..."
"Em muốn hỏi chị có muốn đi không, nếu không cũng không sao đâu chị, em sẽ bảo vệ chị " Hạo Vũ nói một cách đầy nghiêm túc .
Cô thấy vậy liền bật cười nói " cậu yếu như vậy bảo vệ tôi kiểu gì đây hả " .
" Em sẽ tập luyện nhiều hơn để có thể mạnh lên , chị cứ yên tâm đi ạ ".
Cậu khẳng định đầy tự tin.
" Cậu tới xin ý kiên tôi mà tôi chưa trả lời cậu đã chọn thay tôi rồi à ".Cô liếc Hạo Vũ nói .
Khuôn mặt Hạo Vũ liền nở nụ cười :" ý chị là chị muốn đi ạ " .
" Đồ ngốc người ta ức hiếp mình mà không biết phản bác thì cậu tính làm con rùa rụt cổ à ".
Cô vừa nói vừa lấy tay gõ gõ lên đầu cậu .
Cô bạn Đồng Tuyết lúc nãy giờ đứng bên cạnh cô nghe nói Linh Thư sắp đi gặp người xấu thì mở miệng quát Minh Hạo Vũ " nè sao cậu lại lôi bạn của tớ vào những vấn đè này chứ, cậu tự giải quyết đi "
Cố Linh Thư nghe người bạn mình mới kiếm được mắng trùm trường là Minh Hạo Vũ khiến cậu ta thót tim, thì bật cười thành tiến nói " đúng rồi cậu phải kiên cường lên không thể nhút nhát mãi được, bây giờ cậu là bạn tớ, không ai dám ức hiếp cậu đâu nên cậu cứ thoải mái chửi tẹt ga đi, không phải sợ " .
Nghe được Linh Thư khen thì cô mặt đỏ ngại ngùng vì trước tới giờ cô ít được người khác khen .
Linh thư nói:" Không thể trốn tránh mãi được, đám ngườ đó nói xấu tớ thì tớ phải đáp trả chứ, không thể họ làm nhục bản thân ".
Nghe cô nói vậy Đồng Tuyết phịch mặt nói " được rồi nếu chúng chửi cậu thì đáp trả chúng đi ".
Cô bật cười vì sự đáng yêu của cô và quay mặt sang hỏi Hạo Vũ : "Thế thì tí nữa học xong