Tuy Phó Trịnh Đào bảo không có thời gian nói chuyện yêu đương, nhưng đứng từ góc độ người xem, anh ấy chỉ liếc mắt thôi là đã nhìn ra ánh mắt thằng nhóc kia nhìn em gái mình không bình thường. Không chỉ vậy, ánh mắt em gái anh ấy nhìn tên nhóc thúi kia cũng thế...
Giống như ánh mắt trước đây của một cô em gái khác của anh ấy khi ở cùng với em rể bây giờ vậy!
Trong đầu Phó Trịnh Đào suy nghĩ rất nhiều. Mặc dù tên nhóc thúi Lục Triết này lọt vào bảng xếp hạng người giàu khi còn rất trẻ đã chứng tỏ năng lực cậu ta không kém nhưng cũng chính vì điều này, khả năng cậu ta đồng ý chuyện ở rể lại càng nhỏ hơn.
Bố mẹ cậu ta vẫn còn sống, nếu như em gái của anh ấy lấy cậu ta, không chỉ có mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu phải xử lý mà còn có mấy người anh trai của cậu ta, một người cháu bằng tuổi Phó Lê nữa…
Đây là chuyện gì thế!!!
Đứng dưới góc độ của một thương nhân, Phó Trịnh Đào rất tán thưởng Lục Triết.
Nhưng đứng dưới góc độ của một người anh trai, Phó Trịnh Đào lại rất ghét Lục Triết! Cảm giác con heo này muốn ủi mất cải trắng nhà mình!
Hừ, cải trắng của nhà anh ấy muốn ủi là ủi được à?
Sao Phó Lê có thể đoán được suy nghĩ trong lòng anh trai mình, lúc này cô vẫn đang đứng cùng Lục Triết. Thấy có người đang nhìn về phía bọn họ, cô lập tức cảm thấy biểu hiện quá rõ ở nơi công cộng như này không tốt lắm nên cô nói với Lục Triết: "Em phải đi tìm anh trai đã."
“Ừ.” Mặc dù Lục Triết hơi không nỡ nhưng vẫn đồng ý.
Dựa theo kế hoạch ban đầu của anh thì ngày mai mới gặp mặt rồi giải thích rõ ràng, sau đó hai người có thể đi hẹn hò.
Mặc dù bây giờ đã giải thích rõ ràng, nhưng vẫn không có cơ hội hẹn hò. Sau khi kết thúc tiệc tối, chắc chắn Phó Lê phải về nhà.
Lúc Phó Lê trở lại bên cạnh Phó Trịnh Đào, bên cạnh anh ấy còn có người nên cũng không hỏi gì.
Mãi cho đến khi tiệc tối kết thúc phải về nhà, ngồi vào trong xe rồi lúc này Phó Trịnh Đào mới hỏi: "Chuyện của em với thằng nhóc kia là như nào?"
“Vừa mới xác định quan hệ.” Mặt Phó Lê đỏ ửng, cũng không giấu diếm.
Dù sao cô cũng là người trưởng thành rồi, đây không tính là yêu sớm, cô không nghĩ việc này có gì phải giấu diếm anh trai mình.
Phó Trịnh Đào bất đắc dĩ thở dài, nói: "Anh vốn định tìm người ở rể cho em cơ."
Phó Lê: "Không ở rể cũng không sao, không ở rể em cũng tự quản lý công ty được mà."
Phó Trịnh Đào: "Gia đình cậu ta phức tạp, nếu em lấy cậu ta thì không chỉ có vấn đề quan hệ mẹ chồng nàng dâu mà còn có tranh đoạt gia sản nữa."
Phó Lê: "Cùng lắm thì tụi em dọn ra ngoài ở thôi. Về phần gia sản… anh ấy không thừa kế gia sản cũng đã đứng thứ 10 trong bảng xếp hạng người giàu rồi, có khi anh ấy còn chướng mắt gia sản của nhà họ Lục ấy chứ!"
Nhà họ Lục không giàu bằng Lục Triết đâu!
Phó Trịnh Đào: "..." Có vẻ có lý.
Phó Lê cười nói: "Anh cứ yên tâm đi, bây giờ bọn em mới đang yêu thôi, anh không cần nghĩ nhiều về chuyện sau này đâu. Con người của anh ấy rất tốt, đợi bọn em qua lại một thời gian, ổn định rồi thì em sẽ đưa anh ấy về nhà ăn cơm để hai người trò chuyện với nhau.”
Phó Trịnh Đào: "..." Em vừa nói anh không cần nghĩ nhiều về chuyện sau này nhưng lại nói tương lai sẽ đưa cậu ta về nhà ăn cơm. Hai ý này không mâu thuẫn à??
Bây giờ trong lòng Phó Lê đang rất vui vẻ, đâu biết mình đã nói những gì. Trong lòng rất sung sướиɠ, chỉ mong mau về đến nhà để có thể nói chuyện với bạn trai mới nhậm chức!
Sau khi về đến nhà, Phó Lê lập tức về phòng, bật máy tính lên, trực tiếp đăng nhập Wechat bằng máy tính để nói chuyện phiếm với Lục Triết.
Cô gõ chữ trên máy tính nhanh hơn điện thoại nên trả lời tin nhắn cũng dễ dàng hơn.
Bé con moe cực: Bé con ơi, con có ở đấy không? Mẹ đến tìm con tán gẫu nè!
Bé yêu đáng yêu nhất: Có bé yêu ơi, nhớ bố hả?
Bé con moe cực:...
Phó Lê cảm thấy thật ra Lục Triết có app nuôi bé con cũng không phải là chuyện tốt, cô muốn lợi dụng gọi anh là bé con, tự xưng là mẹ, anh thì ngược lại, coi cô là con gái.
Rốt cuộc thì ai là con trai ai, ai là con gái ai?
Hừ!
Bé yêu đáng yêu nhất: Em đã về chưa?
Bé con moe cực: Về rồi [Quay mặt sang trái hừ hừ]
Bé yêu đáng yêu nhất: Có thể video call không?
Bé con moe cực: Không, anh có thể xem trực tiếp bằng app.
Bé yêu đáng yêu nhất: Chibi không đẹp bằng người thật của em.
Mặt Phó Lê hơi đỏ lên, miệng anh chàng này ngọt thật đấy! Cô rất vui vì được khen, lập tức gọi video cho anh.
Hai người kết nối video, nhà Phó Lê khá xa nên khi cô về đến nhà, Lục Triết đã thay quần áo và mặc bộ quần áo thường ngày ở nhà rồi.
Đồ ở nhà của anh do Phó Lê mua cho, là đồ ngủ hình cu Shin. Lúc bản chibi mặc vào trông rất đáng yêu, nhưng anh mặc vào thì trông hơi tương phản manh*.
*tương phản manh: ý chỉ có hai cái đối lập cùng tồn tại trên một thứ, trong trường hợp này nghĩa là Lục Triết lớn mà mặc đồ ngủ cu Shin nên dễ thương đáng yêu như iem bé.
Phó Lê thấy anh mặc bộ đồ ngủ mình mua cho anh, đột nhiên nhớ ra điều gì đó, hỏi: "App nuôi bé con của anh có bộ quần áo nào đẹp không? Ngày mai chúng ta gặp nhau thì xem kỹ một chút rồi mua cho nhau nhé."
Lục Triết mỉm cười gật đầu: "Ok, anh không biết chọn quần áo cho con gái, đến lúc đó em có thể tự chọn bộ mình thích. Đúng rồi, em có muốn đi xem phim không? Chiều mai chúng ta đi xem phim nhé? Hình như gần đây có vài bộ phim mới ra, để anh gửi ảnh chụp màn hình cho em."
Nói xong, Lục Triết đi tìm thông tin của các bộ phim chiếu trong rạp, chụp màn hình gửi cho Phó Lê.
Sau khi nhìn thấy ảnh chụp màn hình, Phó Lê đọc kỹ phần giới thiệu, cuối cùng chọn một bộ phim. Sau đó cô nghĩ có chuyện gì thì để ngày mai gặp mặt rồi nói nên cô chuẩn bị đi tẩy trang, tháo trang sức rồi đi tắm.
Lúc đang tẩy trang, Phó Lê nhìn sản phẩm dưỡng da của mình đặt trên bồn rửa mặt đều là của công ty Lục Triết, trong lòng rất hân hoan, định đợi sau này Lục Triết ra mắt sản phẩm mới rồi dùng thử trước, như vậy cô có thể nhận được sản phẩm sớm hơn những người mua khác một bước, nghĩ thôi đã thấy đắc ý rồi! Sau này phải khoe với các bạn cùng phòng mới được!
Sáng hôm sau, sau khi ăn sáng xong, Phó Lê bắt đầu nghiêm túc trang điểm, mặc quần áo.
Lần đầu tiên hẹn hò nên cô rất coi trọng.
Khi gội đầu, cô dùng dầu gội và dầu xả sau đó sấy hơi khô rồi dùng tinh dầu dưỡng tóc. Sau khi sấy khô tóc, cô dùng ngón tay cuốn tóc, phần tóc được cuốn sẽ xoăn ra độ cung.
Phó Lê lại bắt đầu mân mê đồ trang điểm. Sau khi dưỡng da, cô thoa kem chống nắng rồi đánh
kem nền, đánh phấn phủ, và dùng phấn mắt màu trà sữa tự nhiên cộng với phấn mắt lấp lánh ánh vàng tô điểm ở giữa mí mắt. Ngoài ra cô còn thêm highlight ở vị trí ngọa tầm.
Tóc của cô được rẽ ngôi theo kiểu bốn sáu, nghiêng về bên trái nhiều hơn nên khuôn mặt lộ ra bên đó nhiều hơn so với bên phải, vì vậy cô dán một ngôi sao nhỏ lấp lánh dưới khóe mắt trái rồi tô son màu trà sữa nâu nhạt đầy dịu dàng.
Bởi vì hôm nay cô muốn đi theo hướng dịu dàng nên cô không sử dụng nhiều phấn phủ, chỉ dùng chút highlight tăng điểm tự nhiên cho khuôn mặt thôi.
Bây giờ Lục Triết không chỉ có kem highlight dạng lì mà còn có phấn highlight nữa, dạng phấn dễ dùng hơn, có thể dùng trực tiếp lên vị trí cần highlight. Lúc dùng kem highlight thì cần phải dùng đầu ngón tay xoa xoa làm mềm nên có hơi rắc rối, còn dạng phấn này chắc chắn là chuẩn bị cho người lười!
Sau khi đánh highlight xong, Phó Lê cẩn thận soi gương một lúc mới nhớ ra lông mi của mình vẫn chưa được uốn lên. Dùng kẹp uốn mi để làm cong lông mi, sau đó chuốt mascara để làm lông mi dài ra rồi bật dụng cụ uốn mi lên.
Nhiệt độ của dụng cụ uốn mi này rất vừa phải, không quá nóng. Lúc dùng sẽ nóng lên để làm lông mi cong lên, nhưng sẽ không làm bỏng mí mắt khi chạm vào da, Phó Lê đã dùng mấy lần, cũng không thấy lông mi mình bị rụng nên rất thích.
Sau khi chuẩn bị xong xuôi, Phó Lê hân hoan lấy điện thoại selfie, thay bộ quần áo đã chọn trước đó, suy nghĩ một lát, cô đi đến phòng thay đồ chọn mũ.
Cuối cùng cô chọn một chiếc mũ nồi màu xám nhạt, phối với mái tóc xoăn của cô trông rất đẹp.
Lúc cô chuẩn bị xong vẫn chưa đến mười một giờ nên gửi tin nhắn cho Lục Triết, nói cho anh biết mình có thể ra ngoài được rồi, sau đó gửi địa chỉ cho anh.
Trước kia Lục Triết không có tiền thi bằng lái xe, càng không có tiền mua xe. Sau khi nhận tổ quy tông, anh lại vội vàng làm nhiệm vụ phú khả địch quốc, vì vậy đến tận bây giờ vẫn chưa có bằng lái. Anh chuẩn bị đợi sau khi Phó Lê khai giảng thì đi thủ đô với cô, rồi trực tiếp thi bằng lái ở thủ đô luôn, tiện cho những buổi hẹn hò sau này của hai người.
Tài xế nhà họ Lục đưa anh đến dưới tầng nhà họ Phó anh đã gửi tin nhắn cho Phó Lê. Phó Lê vội vàng mặc áo khoác, đội mũ, sau đó nhìn mình trong gương, xác định quần áo mình không có vấn đề gì mới xuống tầng.
Lục Triết đang đứng bên cạnh xe, lúc nhìn thấy cô, trong lòng lại thấy hơi lo lắng không biết bộ quần áo mình chọn hôm qua có đẹp không.
Anh thấy quần áo của mình đều có kiểu dáng khá giống nhau, không có nhiều kiểu, nhưng ngày nào Phó Lê cũng mặc rất đẹp.
Chắc chắn cô nhóc kia rất thích ăn diện, đợi lát nữa phải dùng app nuôi bé con mua cho cô những thứ cô cần mới được.
Lúc nhìn thấy anh, Phó Lê cũng hơi căng thẳng, cảm giác mặt mình hơi nóng, cô không dám nhìn thẳng Lục Triết. Đi tới trước mặt Lục Triết, chợt nghe anh nói: "Đẹp lắm."
Mặt Phó Lê càng đỏ hơn, trừng mắt nhìn anh: “Miệng lưỡi trơn tru, có phải anh rất hay khen con gái như vậy không?”
“Không có, anh chỉ khen mình em thôi.” Lục Triết thành thật trả lời. Các cô gái khác đều không đẹp bằng cô.
Phó Lê cảm thấy vui vẻ: "Được rồi, đi thôi."
Hai người lên xe, hôm qua Lục Triết đã chọn mấy cửa hàng, sau khi giới thiệu chi tiết cho Phó Lê, cô chọn ăn đồ tây vào trưa nay. Hai người trả tiền một nhà hàng Tây khá cao cấp gần đó để ăn trưa, sau đó cùng nhau đi xem phim.
Phim do Phó Lê chọn sẽ chiếu lúc 1 giờ 30 chiều. Lúc họ lấy vé chỉ mới hơn một giờ, hai người lập tức chọn hai chiếc ghế mát xa ngồi xuống, vừa ngồi mát xa vừa thảo luận về những đồ vật trong app nuôi bé con.
Phó Lê nhìn vào app nuôi bé con của Lục Triết, phát hiện tất cả mỹ phẩm mà Lục Triết bán đều ở trên top đầu, cô lập tức hiểu lý do tại sao Lục Triết có thể lọt vào top 10 bảng xếp hạng người giàu nhanh như vậy rồi.
Sản phẩm dùng rất tốt, đồng thời giá thành lại không quá đắt, hầu hết mọi người đều có thể mua được nên lượng hàng bán ra rất lớn.
Trong trường hợp này, mọi người đều cảm thấy các sản phẩm tốt, đặc biệt là sản phẩm chăm sóc da thì không chỉ nhìn vào thành phần mà còn phải xem kỹ thuật, làm sao để da hấp thụ tốt cũng như cách để sản phẩm với hàm lượng thành phần cao trở nên dịu nhẹ hơn, tránh việc sử dụng sẽ bị dị ứng. Cho dù là công thức chế tạo hay là kỹ thuật rồi đến bước nghiên cứu cuối cùng, đó là cả một quá trình dài, dẫn đến chi phí bỏ ra quá cao.
Nhưng anh nhập hàng từ trong app nuôi bé con, giá cả vốn đã thấp, cho dù đang trong sự kiện giảm giá, giá nhập hàng cũng chỉ bằng một phần tám giá sự kiện, lợi nhuận này thật sự rất cao!
Không trách anh lọt vào top 10 bảng xếp hạng người giàu nhanh như vậy.
Phó Lê nhìn một lượt, thật ra cô không thiếu thứ gì, nhưng cô vẫn chọn một vài bộ quần áo và giày.
Sau khi suy nghĩ một lúc, cô nói: "Có phải trên app của em cũng có rất nhiều sản phẩm chăm sóc da cho phái nam không? Anh có thể mua một ít cho mình dùng, dùng cũng được, đem bán cũng được. Bán mỗi sản phẩm chăm sóc da cho phái nữ làm sao đủ được."
“Ok, để anh xem một chút.” Lục Triết xem kỹ lại app nuôi bé con của Phó Lê, phát hiện trong đó đúng là có rất nhiều sản phẩm dưỡng da dành cho nam giới, anh lập tức mua ngay. Thật ra anh cảm thấy, chỉ cần các sản phẩm chăm sóc da không bổ sung hormone sinh dục thì căn bản đều không cần phân biệt nam hay nữ, thật ra anh cũng đang dùng các sản phẩm chăm sóc da trong cửa hàng của mình đấy thôi...
Dù sao anh cũng dựa vào vẻ ngoài của mình để thu hút bạn gái, đương nhiên anh phải bảo vệ gương mặt điển trai này của mình rồi.
-
Tác giả có chuyện muốn nói:
Phó Trịnh Đào: Có heo đến ủi cải trắng nhà tôi QAQ!