Ninh Tri cố gắng bắt chước nét chữ của học sinh tiểu học, sau khi viết xong, cô cầm tay Tiểu Lục Tuyệt, để thư chồng vào sách.
Người giúp việc nhặt được một phong thư cửa chính, nhìn tên người nhận phía trên, cô ấy cầm thư, đi vào trong phòng.
Ninh Tri đi theo phía sau lưng người giúp việc, mong chờ người giúp việc đưa thư cho mẹ Lục.
“Cậu cả.
” Người giúp việc đụng phải Lục Thâm Viễn.
Lục Thâm Viễn mặc một chiếc áo sơ mi kẻ sọc màu xanh lam, tuổi còn nhỏ, cậu ta đã rất lễ phép: “Dì Hoa, trong tay dì đang cầm thư sao?” Cậu ta nhìn thấy bên trên viết cho bà Lục.
“Đúng vậy, không biết là ai để ngoài cửa, tôi định mang vào cho bà chủ.
”Lục Thâm Viễn rất chu đáo: “Mẹ ở trong phòng nghỉ ngơi, dì đưa thư cho cháu, cháu mang vào cho mẹ.
”“Vậy phiền cậu chủ rồi.
” Người giúp việc cảm thấy cậu cả thật sự rất tốt, tuổi còn nhỏ mà không chỉ hiểu chuyện mà còn rất lễ phép, đứa trẻ như vậy, ai gặp cũng sẽ quý.
Lục Thâm Viễn nhận lấy thư, đợi người giúp việc rời đi, cậu ta móc lá thư bên ngoài phong thư chưa dán ra.
Ninh Tri ở bên cạnh nhìn hành động của Lục Thâm Viễn.
“Em trai bị bắt nạt à.
” Lục Thâm Viễn đọc thư xong, cậu ta ngẩng đầu nhìn xung quanh.
Ninh Tri nhíu mày, cô chợt có dự cảm chẳng lành.
Sau đó, cô nhìn thấy Lục Thâm Viễn xé bức thư thành hai nửa.
Ninh Tri trợn tròn mắt!Cô nhìn cảnh trước mặt bằng ánh mắt không thể tin nổi, Lục Thâm Viễn vẫn là một đứa trẻ, vậy mà cậu ta lại xé thư?Lúc này, Ninh Tri nghe thấy tiếng giày cao gót giẫm trên mặt đất, là mẹ Lục.
Mẹ Lục đi từ trong phòng ra, bà nhìn thấy Lục Thâm Viễn hốt hoảng đứng bên bàn trà: “Xảy ra chuyện gì thế?”Lục Thâm Viễn rốt cuộc vẫn là một đứa trẻ, đột nhiên làm chuyện xấu bị phát hiện, cậu ta sợ đến nỗi không kịp giấu kỹ lá thư bị xé.
Ninh Tri nhìn thấy Lục Thâm Viễn hoảng lọn, lại cẩn thận dè dặt lên tiếng: “Mẹ ơi, vừa rồi dì Hoa nhặt được một lá thư, con không cảm thận làm rơi giấy bên trong ra rồi, còn làm hỏng nữa.
”Mẹ Lục: “Thư của ai?”“Không biết là ai viết cho mẹ ý, con không nhịn được nên đã đọc, bên trên nói có người bắt nạt em trai.
” Hai tay Lục Thâm Viễn đưa thư cho mẹ Lục: “Mẹ, đây là sự thật sao? Ai xấu như vậy, bắt nạt em trai.
”Mẹ Lục vội vàng nhận lấy thư, bà nhanh chóng nhìn nội dung bên trên, chữ viết trẻ con nghiêng ngả, xiêu vẹo, mẹ Lục không hề để ý.
Đọc xong thư, sắc mặt bà không được tốt cho lắm.
Ninh Tri nhìn thấy mẹ Lục bắt đầu gọi điện thoại, nghe thấy xưng hô của bà với đối phương, là giáo viên của Lục Tuyệt.
Ninh Tri không nghe tiếp nữa, cô biết, mẹ Lục sẽ điều tra rõ ràng, giải quyết chuyện Tiểu Lục Tuyệt bị bắt nạt, cũng sẽ không cho phép chuyện này xảy ra nữa.
Tới tối, Ninh Tri nghe nói mẹ Lục ra ngoài từ buổi chiều, đến giờ vẫn chưa trở về.
Cô nắm tay Tiểu Lục Tuyệt,