Chương 1: Giám đốc điều hành, phu nhân nhà ngài lại đào hôn rồi
Tháng 9, là ngày khai giảng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trong tòa cao ốc văn phòng bốn tầng ở khuôn viên đại học A, Tần Tịch đứng trước cửa một văn phòng trên tầng ba, ngẩng đầu xác nhận lại bảng tên phòng treo trước cửa.
Đây là văn phòng của Học viện y học lâm sàng đại học A, là phòng học vụ.
Cô đưa tay gõ cửa ba cái, sau khi được sự cho phép, cô bước nhanh đẩy cửa đi vào.
“Thưa thầy.” Tần Tịch hít một hơi thật sâu, nhìn thầy Ngụy Túc, cố vấn của chuyên ngành bọn họ, “Em muốn rút lại đơn xin chuyển chuyên ngành.”
“Cuối cùng em đã thông suốt!” Ngụy Túc là thanh niên chưa đến ba mươi, từ năm thứ nhất đã bắt đầu phụ trách dẫn dắt lớp Tần Tịch.
Anh ngẩng đầu, nhìn về hướng cô gái mặc áo phông vàng nhạt và quần jean.
Có lẽ là vừa mới chạy một mạch đến, trên đôi má trắng nõn của Tần Tịch nhuộm một chút ửng hồng.
Có chút mồ hôi lấm tấm trên chóp mũi, đáng yêu mà tràn đầy sức sống như những giọt sương mai trên cánh hoa vào sáng sớm.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Học viện tài chính của trường mình cũng không tệ, nhưng ở Học viện y học lâm sàng chúng ta, em cũng học rất tốt, thành tích tốt như vậy! Lại có thiên phú như thế! Có thể thấy em cũng thật sự yêu thích học y....Nghe nói em muốn chuyển chuyên ngành, phó viện trưởng cũng cảm thấy vô cùng đáng tiếc.”
Ngụy Túc vừa nhắc mãi, vừa lưu loát lấy tờ đơn xin chuyển chuyên ngành trong ngăn kéo ra đưa cho Tần Tịch: “Này, cho em xem cái này đấy.”
Anh có lẽ lo lắng cô học sinh cực kì có thiên phú này của mình sẽ đổi ý, lại nhanh chóng cướp tờ đơn lại: “Xác định là của em rồi chứ? Dù sao mẫu này cũng vô dụng rồi, phía trên có thông tin cá nhân của em, thầy hủy đi nhé.”
“Vâng, làm phiền thầy rồi.” Tần Tịch cười đến híp cả mắt, “Cảm ơn thầy ạ.”
Ngụy Túc quả nhiên quay đầu lại là đem mẫu đơn đút vào trong máy hủy tài liệu.
Tần Tịch không đi ra ngay lập tức.
Cô lẳng lặng đứng ở đó, nhìn mẫu đơn từng chút từng chút một bị cắt thành mảnh nhỏ, giấy vụn không có cách nào ghép lại được, lúc này mới tạm biệt thầy, rời khỏi tòa cao ốc văn phòng, đi về kí túc xá của mình.
Ánh mặt trời xuyên qua khe hở bóng cây mà rơi xuống, nghịch ngợm dừng trên vai cô.
Cô ngước mắt nhìn lên bầu trời, chỉ có thể nhìn thấy một chút màu xanh trong veo ở giữa các lá cây.
Thật tốt…
Tần Tịch lại hít một hơi thật sâu, vậy mà cô vẫn còn sống.
Cảm giác còn sống thật tốt, ngay cả không khí cũng trở nên ngọt ngào!
Khóe môi cô cong lên, hài lòng mà híp đôi mắt lại, lộ ra hai lúm đồng tiền nho nhỏ bên má.
Đúng lúc này, trong đầu Tần Tịch vang lên một âm thanh mà chỉ có cô mới có thể nghe được [Ký chủ, xin mời nhanh chóng đưa ra lựa chọn: A, Tạ Liên Thành; B, Lạc Phỉ.]
[Từ chối lựa chọn!] Mặt Tần Tịch lạnh xuống một chút.
[Nhắc nhở ký chủ lần nữa, xin mời nhanh chóng đưa ra lựa chọn: A, Tạ Liên Thành; B, Lạc Phi.] Âm thanh máy móc lạnh như băng kia lặp lại [Từ chối lần thứ ba, bạn sẽ mất đi tư cách của hệ thống bắt buộc.]
[Ai thích buộc thì người nấy buộc.] Tần Tịch hừ nhẹ một tiếng [Tạm biệt, không tiễn.]
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đây là lần thứ ba cô xuyên đến cuốn tiểu thuyết tên là 《Giám đốc điều hành, phu nhân nhà ngài lại đào hôn rồi》 này.
Cái hệ thống này cũng coi cô như… người quen cũ rồi.
Không có ai so với Tần Tịch hiểu rõ hơn, hai lựa chọn AB lừa đảo đến mức độ nào.
Nếu như chọn A, trong lựa chọn đó, chính là người Tạ Liên Thành kia, anh ta là nam chính của tiểu thuyết.
Nghe có phải rất tuyệt phải không?
Nhưng mà bạn chỉ là nữ phụ!
Nữ chính thật sự là ánh trăng sáng của nam chính, đã n lần cầm cờ đào hôn.
Bạn làm nữ phụ, vĩnh viễn chỉ có thể làm nền cho nữ chính!
Khi lần đầu tiên ánh trăng sáng nữ chính đào hôn.
Bạn ngày đêm tăng ca giúp đỡ Tạ Liên Thành, ở công ty của anh ta giúp anh ta hoàn thành vô số hợp đồng mua bán, không rời không bỏ mà ở bên cạnh anh ta, cùng anh ta chịu đựng qua năm tháng khó khăn nhất.
Nhưng mà ở trong mắt nam chính, nữ chính rời đi vào lúc anh ta khó khăn nhất, là theo đuổi tự do, là dám yêu dám hận!
Cho dù bạn ở bên cạnh anh ta lúc này, cũng đều là vì tiền!
Vì thế, dưới sự làm nền của bạn, nữ chính xinh đẹp đơn thuần càng thêm gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, thấy tiền tài mà khinh thường.
Lần đầu tiên Tần Tịch xuyên vào tiểu thuyết liền chọn Tạ Thiên Thành.
Nam chính mà, chính thống.
Hơn nữa thực sự đẹp trai, vóc dáng rất tốt, toàn bộ đều phù hợp với các nam chính tiểu thuyết trong tưởng tượng của các cô gái hay ảo tưởng tình yêu.
Nhưng khi đó cô cũng không biết rằng mặc dù bản thân có hệ thống, thì vẫn chỉ là nữ phụ.
Cô dựa theo yêu cầu nhiệm vụ mà hệ thống cung cấp, chuyển chuyên ngành sang hệ tài chính.
Sau khi tốt nghiệp thì thuận lợi bước vào công ty nam chính, cẩn thận cùng nam chính trải qua năm tháng khó khăn nhất.
Vốn dĩ bản thân không có hứng thú đối với kinh tế tài chính, vậy mà rõ ràng bị ép thành người có quyền trong lĩnh vực này.
Khi chính cô đang khó hiểu làm sao vẫn còn chưa bắt đầu đóng phim tình cảm, thì giữa nam chính và lão đại phản diện bùng nổ một trận tranh đấu quyết liệt.
Trong trận tranh đấu đó, tất nhiên nữ chính không bị hao tổn một sợi tóc nào.
Nhưng làm nữ phụ, Tần Tịch không may bị viên đạn bắn trúng ngực, cấp cứu không có hiệu quả,đi đời nhà ma.
Trong nháy mắt cô ngã xuống, cô thấy một cách rõ ràng, Tạ Liên Thành chạy về hướng nữ chính, ném cô bị thương nặng như vậy ở tại chỗ, để mặc cô nằm trên mặt đất lạnh như băng ướt dầm dề.
Cô chỉ có thể nhìn thấy đôi chân dài càng đi càng xa.
Nghe được âm thanh của Tạ Liên Thành tràn ngập nôn nóng và lo lắng, gọi nữ chính: “Tô Nhiễm——”
Trong nháy mắt đó, đau đớn ở phần ngực bị trúng đạn đột nhiên ùn ùn đến với Tần Tịch.
Cô đau đến mức hô hấp cũng khó khăn, muốn mở miệng cầu cứu lại phát hiện bản thân không phát ra được bất cứ âm thanh gì.
Đương nhiên sau đó cô chết.
Nữ phụ mà, khi nam nữ chính rốt cuộc sắp tu thành chính quả, đành ảm đạm rời sân khấu.
A, lĩnh hội biết bao đau đớn!
Ngay sau đó Tần Tịch phát hiện vậy mà mình chưa chết, lại còn xuyên vào cùng một cuốn sách.
Khi cái hệ thống kia xuất hiện trước mặt cô lần nữa, đưa ra sự lựa chọn AB như trước để cho cô chọn.
Cô nhớ đến chuyện khắc cốt ghi tâm kia, cả hô hấp cũng trở nên đau đớn vùng vẫy mãnh liệt, nam chính Tạ Liên Thành bị Tần Tịch dứt khoát loại bỏ.
Lần này Tần Tịch chọn B!
Lạc Phỉ, nhân vật phản diện cực kì nổi tiếng trong tiểu thuyết.
Lúc Tần Tịch đi theo Tạ Liên Thành đã rất hiểu rõ đối phương.
Thần bí, hùng mạnh, tuấn mỹ, gia tộc phú khả địch quốc(*), là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của nam chính trong sách.
(*) Phú khả địch quốc: có tài sản nhiều đến mức có thể so sánh với cả quốc gia.
Sau khi bắt đầu con đường theo Lạc Phỉ, Tần Tịch không cần học tài chính nữa.
Lần này cô học luật vì Lạc Phỉ.
Giống như trước mà thuận lợi tốt nghiệp, sau đó đến bên cạnh Lạc Phỉ.
Cô tuyệt đối không nghĩ rằng, ở chỗ Lạc Phỉ đó, tam quan của cô sẽ bị đạp đổ và xây lại vô số lần.
Kì thực có rất nhiều lần, cô cảm thấy mình không cách nào tiếp thu được một ít ý tư tưởng của Lạc Phỉ, thậm chí còn sinh ra ý nghĩ rời bỏ đối phương một cách mãnh liệt.
Nhưng mỗi khi chuyện như vậy xảy ra, Tần Tịch sẽ không cẩn thận phát hiện ra một vài bí mật quá khứ của Lạc Phỉ, dù hắn đã che giấu rất kỹ.
Ví dụ như, Lạc Phỉ vốn là con riêng trong gia tộc, nhưng lại không được gia tộc thừa nhận. Thời niên thiếu, hắn ta thậm chí luôn bị phân biệt đối xử, bị xúc phạm, cuộc sống từng ăn bữa hôm lo bữa mai.
Ví dụ như, vào lúc Lạc Phỉ mười hai tuổi, mẹ hắn ta vì bảo vệ hắn ta mà chết. Hắn ta từ đó cũng chỉ có một mình, mất đi người thân và sự ấm áp duy nhất trên thế giới này.
Lại ví dụ như, đôi tay kia của Lạc Phỉ bị bóng tối dần dần ăn mòn, cũng đã từng vui vẻ chơi nhạc dương cầm, buổi chiều dưới nắng xuân tươi đẹp, hắn ta và mẹ nhìn nhau cười, hòa thuận vui vẻ. Nhưng khi mẹ hắn ta chết bi thảm trước mặt hắn ta, hắn ta liền thề sẽ không bao giờ chạm vào dương cầm mẹ hắn ta thích nhất nữa.
……
Dù sao cũng nhiều vô số, nhiều rất nhiều.
Những chuyện quá khứ của Lạc Phỉ được đan lại thành một mạng lưới, tạo nên từng bức tranh sinh động.
Khiến cho Tần Tịch chạm tới từng chút một, một mặt yếu đuối mà mọi người không biết của người đàn ông có thể xưng vương trong đế quốc bóng tối.
Nếu như nói, khi lần đầu chọn Tạ Liên Thành, Tần Tịch chỉ cảm thấy bản thân nên ở cùng với anh ta, cho nên cô khó hiểu vì sao phim tình cảm trì trệ không bắt đầu.
Đối với Lạc Phỉ kia, cô thật sự đã đắm chìm.
Vì vậy cô đã ở lại.
Ở lại bên người đàn ông cô đơn tỏ vẻ mạnh mẽ, trên thực tế lại có một mặt yếu đuối này.
Cô giúp đỡ hắn ta mà không oán không hận, rất nhiều lần lách luật, làm rất nhiều chuyện cô không dám nghĩ bản thân sẽ làm.
Cô để đôi tay của mình cũng nhúng vào vực sâu.
Một lần này, cô cùng với Lạc Phỉ càng ngày càng mạnh mẽ, tình cảm giữa Tần Tịch và hắn ta cũng càng ngày càng tốt hơn.
Đường sự nghiệp và đường tình duyên đều cùng thuận lợi, Tần Tịch cũng dần dần yên lòng.
Lần này, cô sẽ lại không xui xẻo nữa…
Sau đó cô thực sự lại chết rồi!
Trong cùng một trận tranh đấu, thời gian cũng lệch không nhiều, cùng chết do bị đạn bắn.
Kì thực lần này có thể nói là Tần Tịch tự nguyện.
Khi viên đạn bay về phía Lạc Phỉ, cô không hề nghĩ ngợi, trực tiếp nhào qua muốn đẩy hắn ta ra.
Đáng lẽ ra, hai người đều không có việc gì.
Đi theo Lạc Phỉ mấy năm nay, ngoài khả năng chuyên môn càng ngày càng tốt, dưới sự dạy bảo của