Editor: Tulabachu1316Nhưng trong sách cũng có miêu tả về kết cục của hai cô gái này, bị ông cậu đưa đi cho người ta làm con dâu nuôi từ bé, bởi vì Bùi gia không giúp đỡ Khương gia nữa, mẹ Khương một mình không nuôi nổi hai cô con gái.
Vì thế cái gia đình này đối với bọn chúng mà nói chính là hang sói.
Khương Khê không nhấc nổi bước chân, cô không đành lòng nhìn hai cô bé đi đến kết cục bi thảm như trong sách, cô hạ quyết tâm, đặt bọc đồ xuống, mặt đỏ bừng chạy đến trước mặt mẹ Bùi: “Thím à, lúc nãy thím nói là sẽ đưa sính lễ là tam chuyển một vang, có còn tính nữa không ạ?”Mẹ Bùi thấy khó hiểu, nhưng cũng gật đầu: “Đương nhiên, đến lúc đó giao cho cháu, tùy ý cháu sử dụng.
”Khương Khê hít một hơi thật sâu, ngập ngừng nói: “Tam chuyển một vang tốn không ít tiền, cháu không cần, quy ra tiền, cháu muốn đưa hai em gái cùng đi, bỏ bọn chúng ở lại đây, cháu sợ ông cậu sẽ gả bọn chúng đi, cháu muốn dùng số tiền sính lễ của cháu để nuôi dưỡng chúng, có được không?”Mẹ Bùi vẫn có chút do dự, hai đứa nhỏ này có mẹ mà!Thế nhưng nhìn vẻ mặt của con dâu tương lai, bà vẫn gật đầu: “Cháu quyết định là được rồi, chỉ là đối với chuyện này chúng ta không có quyền quyết định, nếu như mẹ cháu muốn bọn chúng quay trở về thì thím cũng không có cách nào giúp được.
”Khương Khê mỉm cười: “Cảm ơn thím! Những cái khác để cháu xử lý là được rồi.
”Cô nhìn về phía hai em gái: “Hai đứa em, nhanh chóng sắp xếp đồ đạc, đi cùng chị!”Hai cô bé vui vẻ kinh ngạc: “Thật sao?!”“Chúng em cũng có thể đi cùng sao?”“Thật chứ, nhanh đi sắp xếp đồ đạc, nếu không mẹ quay về rồi thì không đi được đâu.
” Khương Khê dọa.
Hai chị em chạy về phòng.
Đồ đạc của bọn chúng cũng không nhiều, chỉ một chút là dọn xong, Khương Khê và mẹ Bùi mỗi người dắt 1 đứa bước ra ngoài, trên đường đi gặp không ít người trong thôn, nhìn thấy bọn như vậy, tất cả đều lộ vẻ ngạc nhiên: “Đây