Chương 19: Trù nương (18)
Hai vị vương gia cùng nhau thưởng thức ‘Ngư kim mao sư tử’, rõ ràng không cần thiết phải làm thêm một phần nữa, Lâm Đạm vẫn không ngừng thúc giục tiểu nhị, lấy mấy miếng thận lợn tươi, thái hoa, nhanh chóng bỏ vào nồi cho ra hình hoa, sau đó dùng tương vừng, bơ lạc, dầu đỏ, dấm, đường trắng, chờ gia vị đặc sệt lại thành nước tương vừng đặc sệt rưới lên miếng thận, giải thích: “Lúc rưới nước sốt, nước, dầu, tương vừng vàng, bơ lạc nhất định phải đánh tan, chỉ có đánh tan và đều, nước sốt mới không bị nhỏ giọt trên miếng thận, ngươi xem đi.”
Nàng gắp một miếng thận lên ý bảo mọi người cẩn thận quan sát. Chỉ thấy miếng thận được bao phủ một lớp nước sốt đặc và dày, không cần nếm chỉ nhìn thôi cũng có thể tưởng tượng được mùi vị thơm ngon của nó. Nhưng mà nước sốt vừa đặc vừa dày như vậy mà bao chặt lấy mặt ngoài miếng thận chưa nhỏ lấy giọt nào, điều này giữ cho hương vị trọn vẹn.
Tiểu trù sư thường được gọi là Tiểu Cầu nghiêm túc nhìn, sau đó nhanh viết lại bí quyết món này.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Lấy nó ra.” Lâm Đạm rửa chảo sạch sẽ, tiếp tục làm món tiếp theo. Hai vị Vương gia thân phận tôn quý, hơn nữa đã ăn xong, để bọn họ từng người từng người chờ thì không hay, nàng cần phải chọn mấy món làm đơn giản, xào nấu nhanh, mau chóng đưa một bàn yến hội đầy ắp lên, như vậy mới đẹp, khách cũng ăn được thoải mái.
Rất nhiều đồ khô chưa sơ chế không thể dùng, Lâm Đạm đành phải đi kiểm tra lu nước, phát hiện bên trong có mấy con hải sâm sống và mấy con bào ngư, vội vớt ra rửa sạch.
“Ta muốn làm một đĩa rau sống trộn hải sâm, trong tửu lâu các ngươi có băng khối không? Có thì mau lấy mấy khối ra đây.” Lâm Đạm một bên nói chuyện một bên xử lý hải sâm.
“Có có có, Chu Phúc, ngươi chạy xuống hầm mang mấy khối băng lại đây!” Tiểu Cầu xoay người sang chỗ khác sai sử người giúp việc trong bếp. Người giúp việc trong bếp đã dừng làm việc từ khi Lâm Đạm bắt đầu sơ chế hải sâm, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm nàng. Đây chính là cơ hội ngàn năm có một có thể học được bí kiếp làm bếp cao cấp.
Chu Phúc chạy xuống hầm, sợ lúc mình đi Lâm chưởng quỹ lại dạy thêm kỹ năng gì đó, mình không học được.
Lâm Đạm mổ bụng hải sâm sống, cắt bỏ nội tạng, rửa sạch sẽ, sau đó cắt thành khúc, giải thích: “Xử lý hải sâm sống khá phiền phức, phiền phức ở đâu thì đó chính là không nắm bắt được độ lửa tốt, lửa to hải sâm bị chín quá, chất thịt cứng khó cắn, lửa nhỏ thì lại không chín, có mùi tanh. Ta dạy mọi người một cách, đó chính là chờ nước sắp sôi trào cho một ngón tay vào, nếu ngón tay chỉ có thể ở trong nước một nhịp thở, sau khi rút ra da bị bỏng không chịu được, lúc đó lửa được rồi. Nấu hải sâm xong để vào nước lạnh làm mềm ảnh hưởng vị, lúc này lại nấu thêm một lần nữa, đổ vào nước đá đông lạnh, thịt hải sâm sẽ săn lại nhanh chóng, ngoài mềm trong dai vị rất độc đáo, cực phù hợp trộn rau.”
Nàng nấu hải sâm xong để vào nước đá đợi dùng và lấy một cái nồi khác chuẩn bị làm nước sốt trộn rau, cho ớt tươi và hành lá cắt khúc nhỏ, tỏi băm nhuyễn, nước tương, dấm chua, dầu mè trộn vào nhau, khuấy thành nước sốt màu nâu, rưới nước sốt lên hải sâm ướp lạnh, thế là xong.
Tiểu Cầu vội lấy đũa gắp một miếng, Thang Cửu và lão chưởng quầy trừng mắt nếm một chút, mắt phượng hẹp dài lập tức bừng sáng. Mùi vị món Hải sâm trộn rau sống này quá tuyệt vời, hải sâm không có chút mùi tanh nào, ngược lại còn tăng thêm vị tươi, giòn giòn còn có chút mềm, lớp thịt mềm bên ngoài hòa với sốt trộn rau chua cay, hương vị ngon không tả được.
Tiểu Cầu có chút hối hận, hối hận mình không nên gắp một đũa này, không gắp thì cậu ta sẽ không biết món này ngon cỡ nào, lúc tiểu nhị mang đi cậu ta sẽ không thấy đau lòng.
Đôi mắt chim ưng của Thang Cửu nhìn chòng chọc tiểu nhị, làm đối phương sởn tóc gáy, hận không thể dán người vào chân tường đi.
Lâm Đạm lấy bào ngư ra, tiếp tục giải thích: “Bào ngư sống không ngon bằng bào ngư khô, không đủ tính đàn hồi, nhưng ta có một cách có thể làm bào ngư khô ngon không kém gì bào ngư sống, đó chính là phương pháp xử lý nước đường, trước tiên cho bào ngư sống vào băng khối đông lạnh định hình, sau đó ngâm trong nước đường, ngâm vào là dễ dàng cọ sạch lớp màng đen bên ngoài.”
Nàng cầm bào ngư ngâm trong nước đường trong tay, nhẹ nhàng cọ chải, quả nhiên lớp màng làm thế nào cũng không rửa sạch thế mà bong ra, lộ ra phần thịt trắng nõn, trông cực kỳ ngon.
“Cọ chải sạch sẽ bào ngư sống rồi mang đi nấu, xong rồi gỡ bỏ vỏ lấy thịt, đợi làm món ăn. Dùng cách này sơ chế bào ngư sống, vị mềm mại, có tính đàn hồi, gần như giống bào ngư khô. Bây giờ ta làm món bào ngư sống kho, cho vào một lượng muối tinh vừa phải, đường trắng, rượu gia vị, nước dùng, ninh bằng lửa nhỏ một lát, đun đến thành màu đỏ tươi, cuối cùng để lửa lớn thêm bột vào cho sệt. Xong rồi, ta múc ra cho các ngươi nếm thử chút.”
Lâm Đạm múc một con bào ngư bỏ vào trên một cái đĩa nhỏ, còn lại để tiểu nhị mang ra ngoài. Mọi người ùa vào thử nhưng đều bị Thang Cửu đẩy ra. Hắn ỷ mình có võ, gần như chiếm hết một nửa con bào ngư, vẻ mặt cực kỳ thỏa mãn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau khi làm vài món ăn mặn, Lâm Đạm rửa sạch nấm đầu khỉ cho vào sữa đậu nành nấu, nấu gần chín thì vớt ra, tiếp tục nấu trong súp xương hầm, cho thêm một số gia vị khác nào từ từ nấu thành một nồi súp màu hồng, đợi đến khi nấm đầu khỉ chín rục, bên ngoài rục ra trông giống bộ