Tôi Ngụy Lam Y.
Tôi từng có một gia đình cực kỳ hạnh phúc, tuy không mấy khá giả nhưng lại ngập tràn tiếng cười
" Mẹ ơi! mẹ gọi con có việc gì sao?" Tôi vui vẻ hỏi mẹ
Mẹ tôi là một người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp và dịu dàng. Bà chính là người mẹ vĩ đại nhất trong lòng tôi
" Vào rửa tay ăn cơm, ba con sắp về rồi " bà hiền hậu nói với tôi
" Tuân lệnh mẫu hậu "
Bà ấy nhìn tôi rồi lắc đầu cười nhẹ
Tôi và mẹ đang chuẩn bị thức ăn thì từ ngoài cổng xuất hiện một người đàn ông tuấn tú, lịch lãm đi vào không ai khác là ba tôi
Tôi chạy thật nhanh ra ngoài cổng và sà vào lòng ông
" Ba về rồi "
Ông dịu dàng bế tôi lên rồi xoa đầu tôi nói
" Ở nhà có ngoan không có làm cho mẹ con buồn không "
Tôi bĩu môi nói:" Con cực kỳ ngoan luôn nhé không tin thì ba cứ hỏi mẫu hậu sẽ rõ "
Ông cười rồi hôn lên má tôi
" Hai cha con định đứng ở ngoài vậy à không vào ăn cơm tôi nấu sao " Mẹ tôi cười nói
Ba tôi bế tôi vào nhà rồi nhìn mẹ tôi
" Anh phải ăn cơm em nấu chứ bà xã "
Lúc đó tôi 9 tuổi nên cũng hiểu được tình hình
" Ba bỏ con xuống đi con muốn vào xem em đùi gà của con "
Ba mắng yêu tôi:
" Cái con bé ham ăn này thấy đùi gà là quên mất ông già này rồi "
Tôi nói:" Ba không hề già nhé ba mà già là mẹ đã đuổi ba ra khỏi nhà rồi"
Mẹ bật cười vì câu nói của tôi
" Vào xem em đùi gà của con đi cô nương "
Tôi chạy vọt vào trong bếp để lại không gian yên tĩnh cho hai người
" Bà xã cực cho em quá rồi "
Mẹ tôi nhìn ông rồi nói
" Em không sao cả anh đừng lo vả lại có Lam Y con bé lúc nào cũng ríu rít bên em làm em buồn cũng chẳng được "
Ba tôi lúc này ôm lấy bà rồi hôn lên trán bà
" Bà xã anh rất vui vì em không rời xa anh trong lúc anh khó khăn nhất anh rất biết ơn em"
Mẹ tôi vỗ nhẹ vào lưng ông
" Anh nói gì kỳ vậy, chúng ta đã hứa với Chúa rằng dù có gặp hoạn nạn hay khó khăn gì mình cũng sẽ cùng vượt qua hay sao "
Ông cười tươi nhìn bà một lúc lâu như muốn nói cho bà biết hết tâm tư của mình.
Tôi lúc này mới chạy ra nói
" Ba mẹ không vào ăn cơm à đùi gà của con chín rồi và đang quyến rũ con kìa "
Ba mẹ cười tươi nhìn tôi thật lâu, sâu thẳm trong đôi mắt của họ như muốn gửi gắm đến tôi rằng
" Con chính là món quà quý giá nhất mà Chúa đã ban cho chúng ta "
Mẹ tôi lên tiếng
" Rồi rồi con thỏ ham ăn của mẹ vào ăn cơm nào "
Tôi chạy lại kéo tay hai người vào bàn ăn. Mẹ tôi chính là một siêu đầu bếp chính hiệu đó nha, món ăn bà nấu phải nói là vừa đẹp mắt mà mùi vị thì lại không chê vào