Thế giới cũ, cô cũng đã từng tham gia vào một tổ chức bí ẩn với tên gọi là "Aurora ". Một tổ chức được dựng nên cho những ai có tham vọng. Là tổ chức cực kỳ bí ẩn chỉ có 10 thành viên được công nhận
Tuy ít người nhưng tổ chức này chính là kẻ đã điều khiển mọi lĩnh vực trên thương trường
Cô chính là 1 trong 10 người đó. Nói đúng hơn cô là thành viên thứ 11 của tổ chức nhưng không được công bố.
Cô chỉ nhận những nhiệm vụ đơn giản mà thôi. Không phải vì cô không đủ sức để nhận nhiệm vụ cấp cao mà là tổ chức không muốn cô nhận.
Vì sao? vì họ biết rằng nếu cô hoàn thành nó thì chức vị của họ chắc chắn không giữ được. Nói đúng hơn là không muốn cho cô danh tiếng. Họ biết được con người thật của cô, máu lạnh, tàn nhẫn thậm chí còn có thể giết người trong nháy mắt mà không cần dùng độc hay vũ khí
Tổ chức đã cố tình đưa cô vào trại huấn luyện khắc nghiệt nhất
Họ định âm thầm loại bỏ cô. Nhưng kết quả thì không thể nào tưởng tượng được, kết thúc thời gian huấn luyện 3 tháng chuẩn bị tinh thần nhận xác cô về
Ai ngờ cô lại một tay diệt sạch tất cả những người tham gia, thậm chí là huấn luyện viên.
" Gián tiếp giết tôi sao, các người nên yêu quý trọng mạng sống của mình"
Câu nói đó đã khiến những người trong tổ chức phải xanh mặt. Từ lúc đó cũng chẳng ai dám đụng đến cô
Vụ tại nạn xảy ra với cô họ cũng biết, tưởng như cô sẽ không làm gì được nữa ai ngờ trước lúc chết cô đã diệt sạch tổ chức mà không để ai sống sót. Thật đáng sợ!
________
Quay về thực tại
Cô cực lực đứng lên nhìn từng tên một, bớt chợt một trong 3 tên đó rút súng ra bắn về phía cô. Vì đây là cổng sau của trường không có người qua lại nên bọn chúng mới có gan dùng hàng nóng ở đây
Phát thứ nhất cô tránh sang bên phải an toàn thoát nạn. Đến phát thứ hai cô còn đang thấm mệt không kịp phản ứng nên bị viên đạn sượt qua bả vai phải.
" Haha mày chết đi " tên đó điên cuồng xã đạn về phía cô
Chẳng hiểu lý do như thế nào mà những tên còn lại đều chạy đi mất. Đúng là anh em tốt
Cô rút cây dao ở phía sau lưng ra và
" Vụt " cô biến mất
Hai ả cùng tên kia lộ rõ vẻ lo sợ trên khuôn mặt
" Cô ta đâu rồi " Trần Yến hốt hoảng
" Tôi ở đây " cô lãnh đạm nói
Hai ả quay về phía phát ra tiếng nói đầy sát khí đó. Thì thấy một cảnh tượng rất kinh khủng
Máu me vương vãi khắp mặt đất, gã hồi nãy xã đạn về phía cô giờ đã chết.
Cái xác không còn nguyên vẹn đầu lìa khỏi cổ, vết cắt cực kỳ ngọt không chút do dự.
Bả vai cô lúc này không ổn lắm, chiếc áo sơ mi trắng đã loang lỗ cả một mảng đỏ tươi. Mùi máu tanh sộc lên mũi khiến cô cảm thấy khó chịu
Cô lạnh lùng cầm cây súng lúc nãy của tên đó lên và
" Đùng... Đùng... Đùng " dứt khoát bắn vào thi thể của gã không chút nương tay
" Rác rưởi " giọng cô đằng đằng sát khí
Hai ả khụy xuống sợ hãi nhìn cô
" Đ...đ...đáng...s...s.. sợ q...q... quá "hai ả lắp bắp
Cô tiến đến gần hai ả con ngươi lãnh lẽo cùng cao ngạo nhìn hai con người đang sợ hãi quỳ dưới đất. Cô từ từ đưa cây súng chĩa vào đầu hai ả.
Khung cảnh hiện giờ cực kỳ đáng sợ, cô giống như một vị vua đang chuẩn bị ban án tử cho hai kẻ phạm nhân. Xin chúc mừng hai cô ta đã được cô định sẵn là con mồi cần săn rồi
" X..in...cô...th..tha..c..ho...t...tôi " nữ chủ nói không thành lời
Còn Trần Yến thì bất động không nói được gì
Cô không quan tâm và bóp cò. Hai ả hét lên
" Áaaaaaaa "
" Cạch... "
" Hết đạn rồi! "
Hai ả như người mất hồn. Cô quăng cây súng xuống đất
" Nhớ kỹ! Lần này là đầu của tên rác rưởi kia. Còn đầu của hai cô lần sau tôi sẽ đến lấy "
Cô quay bước đi, tay đặt lên bả vai để cầm máu. Hai ả ngồi bất động ở đó rồi loạng choạng đi vào trường, ả không quên kêu người dọn dẹp sạch sẽ ở đây
Cũng may là súng hết đạn nếu không hai ả chắc chắn sẽ giống như tên kia
Cô mệt mỏi bước vào trường bằng cổng sau. Lên đến hành lang sau trường thì gặp phải tiểu Vũ đang chạy khắp nơi tìm cô
"