Hôm nay bầu trời sao lại u ám thế chứ. Một ngày thi vất vả cuối cùng cũng đã xong. Hàng cây xanh sừng sững rợp bóng mát dưới sân khiến cô khó lòng từ chối
Tìm một chỗ nhiều bóng cây nhất để nghỉ ngơi một lúc. Tâm trạng cũng được cải thiện kha khá
Ngồi như thế này bỗng nhiên Lam Y lại thấy nhớ tiểu Thanh. Thầm nghĩ chắc giờ này cô bé đang học ở trường
Sáng hôm nay, sau khi chạy bộ về tiểu Thanh đã gọi. Mè nheo với cô cả một buổi, nói muốn đến đây. Phải mất khá nhiều thời gian để dụ dỗ con bé đi học. Lam Y hoàn toàn bị tính cách dễ thương này đốn ngã, tâm trạng rối bời hôm qua nhờ cuộc nói chuyện này cũng trở nên tốt lên
Tiểu Thanh là một cô bé bướng bỉnh, tinh nghịch nhưng lại quan tâm người khác rất nhiều. Nếu một ngày nào đó ông trời muốn lấy lại mạng sống này của cô thì tiểu Thanh phải làm sao đây
Cuộc sống của cô thật mỏng manh, tưởng như một cánh hoa nhỏ bé đang ra sức chống chọi với cơn bão. Giống như đang đứng giữa ranh giới sống còn vậy. Mỗi ngày trôi qua Lam Y đều lo sợ. Không phải sợ hãi cái chết mà là lo lắng cho tiểu Thanh
Cô bé thật sự là một món quà quý giá nhất đối với Lam Y từ sau khi người phụ nữ quan trọng nhất cuộc đời cô vĩnh viễn ra đi.
Bỏ lại đây sự đơn độc bủa vây, khát vọng một lần nữa được cảm nhận thứ tình cảm ấm áp ấy nhưng lại sợ hãi vụt mất. Từ khi nào cô lại trở nên lo sợ nhiều như thế chứ. Trước đây dù có trải qua nhiều thăng trầm nhưng vẫn dửng dưng trước nó.
Nhưng có lẽ bây giờ cô tìm lại được một chỗ dựa mới hoặc cũng chính là động lực to lớn đối với nàng. Buộc Lam Y phải bước tiếp dù biết những ngày tháng sắp tới không hề yên ổn tí nào
Lam Y đã lên kế hoạch sẵn cho tiểu Thanh sang nước ngoài cùng chị Bối. Còn mình sẽ ở lại đây cho đến khi hoàn thành mục đích cuối cùng. Sau khi kế hoạch kết thúc nếu may mắn cô sẽ được sống tiếp hoặc biến mất, nhưng thôi cứ lo việc hiện tại đã. Tương lai thì tùy cơ ứng biến
_______
Lam Y ngồi một mình trong phòng, tay phải thoăn thoắt gõ trên bàn phím. Tay còn lại không ngừng lật từng sấp tài liệu
Thông tin trước màn hình đều bị một thứ gì đó làm nhiễu sóng. Sau đó lại trực tiếp khoá lại, làm bất kỳ cách gì cũng không thể mã hóa
_Chết tiệt_ Lam Y không kiềm chế được nỗi tức giận mà chửi rủa một câu
Bực chết mất, làm bất cứ cách nào cũng không thể mở được. Còn cái tên cô hẹn gặp mặt thì lại không thấy chút động tĩnh gì. Không lẽ hắn đổi ý không muốn giúp nữa
Tiếng chuông điện thoại vang lên, trên màn hình là một dãy số lạ. Lam Y không định nhất máy, nhưng có thứ gì đó thôi thúc nàng
_Cô là người đã hẹn gặp tôi đúng chứ?
Đầu dây bên kia văng vẳng giọng nói của một người đàn ông. Giọng trầm ấm nhưng không có gì gọi là thân thiện.
_Là tôi_Lam Y cũng chẳng thua kém đáp lại với giọng điệu y như hắn
_Nếu vậy tôi sẽ gửi địa chỉ cho cô. Nhớ đem đủ tiền mặt, không nhận chuyển khoản_
Cái giọng điệu đáng ghét này quả thật khiến người ta phát tiết ngay lần đầu gặp mặt. Nhưng đối với cô thì không, Lam Y thấy cũng bình thường dù sao chỉ hợp tác tạm thời không phải lâu dài
Bước ra ngoài thì cũng là vừa vặn 8 giờ tối, buổi đêm ở đây có chút lạnh, nhưng vẫn có thể chịu được. Thành phố tập nập người qua lại, các