Sáng hôm sau, Lam Y đã chuẩn bị tất cả và nhanh chóng bay về thành phố S trong ngày hôm nay. Vì có quá nhiều người ở sân bay nên cô hoàn toàn không thể nhìn thấy chị Bối đang đứng ở đâu
Loay hoay một lúc cuối cùng cũng thấy được bóng dáng cần tìm kiếm. Không ngoài dự đoán, kế bên chị Bối còn có cả tiểu Thanh. Con bé có vẻ như được chăm sóc rất kỹ, nhìn gương mặt phúng phính kia khiến Lam Y cảm thấy hài lòng
_ Mừng em đã về! Tiểu Thanh nhớ em lắm đấy
Con bé sau khi nhìn thấy Lam Y thì ngay lập tức chạy đến ôm chặt lấy cô. Đối với tiểu Thanh không gì có thể sánh bằng với Lam Y. Lòng luôn nghĩ hiện tại và cả tương lai cô bé nhất quyết bảo vệ lấy người chị này.
Vì Lam Y đã trở về không cùng lúc với các thí sinh khác nên hiện tại cô buộc phải đến trường để báo cáo lại thông tin. Sẵn tiện sẽ bàn kỹ càng hơn về việc ký túc xá
........
_ Trở về rồi sao?
Giọng điệu của ông ta chưa bao giờ khiến cho cô cảm thấy thoải mái. Lời nói tựa như viên kẹo ngọt nhưng thật ra lại chứa đầy nọc độc. Giữ cô lại đây vì vẫn còn giá trị lợi dụng mà thôi
Lòng người luôn mưu mô như thế mà, vị trí mà ông ta đang ngồi cũng chẳng hề sạch sẽ gì cả
Lam Y đối với ông ta chỉ đơn giản là hợp tác. Cô lấy danh dự cho ngôi trường này, ông ta buộc phải chi trả tiền học phí cho đến khi cô tốt nghiệp. Vương Yên chính là ngôi trường thuộc top đầu trong việc tạo ra thiên tài nhưng cũng là nơi hình thành nên nhân cách thuộc chuẩn mực của xã hội hiện nay. Việc học đạo đức ở đây chính là một sai lầm lớn
_ Em đã thông báo xong tất cả rồi, về việc ký túc xá thì sao?
Hiệu trưởng chần chừ một lúc, việc này càng khiến Lam Y thêm thắc mắc
_ Vì đây là kế hoạch đầu tiên được đưa vào áp dụng với Vương Yên. Thầy không thể làm trái với quy tắc
Chẳng nán lại lâu, Lam Y cũng đã biết câu trả lời rồi. Ngôi trường này cô sẽ phải sớm ngày thoát ra khỏi nó mới được
_ Tiền học phí thầy cứ làm theo thỏa thuận của chúng ta. Xin phép
Sau khi cô rời đi, ông ta lập tức thay đổi sắc mặt. Tách trà trên tay cũng bị bóp chặt. Một con nhóc chỉ mới có một chút thông minh đã lên mặt rồi. Nếu không phải vì cô là học sinh lọt vào danh sách đó thì ông ta sẽ ngay lập tức đuổi thẳng con người cao ngạo này
Trở về nhà nghỉ ngơi thì cũng là khoảng 9 giờ 30 tối. Lam Y vừa định mở cửa bước vào thì có một bàn tay khác đặt lên vai của cô
_ Em vừa mới trở về sao?_ Giọng nói này ngoài Lạc Thiên thì còn ai vào đây
Cô cũng chẳng nói nhiều chỉ gật đầu tỏ ý sau đó định bước vào trong. Tiểu Thanh nhanh chóng rời khỏi chiếc ghế sô pha mà xà vào lòng của Lam Y.
Nhìn gương mặt tươi cười mãn nguyện này khiến cho tất thảy sự mệt đều bị thổi bay
_ Chị! Em muốn ăn đồ ăn chị nấu!
Cô không biết khoảng thời gian yên bình này sẽ tồn tại đến bao giờ. Nhưng khoảnh khắc này lại làm cho trái tim vốn lạnh lẽo của Lam Y bỗng dưng cảm thấy ấm áp vô cùng. Có lẽ điều an ủi duy nhất cho cuộc đời