Lại một ngày mới nữa bắt đầu.
Không biết cô đang mơ thấy điều gì mà trên gương mặt xinh đẹp ấy đang lấm tấm vài giọt mồ hôi
" Không mẹ... Đừng bỏ con.. KHÔNG" cô hét lên và sau đó bừng tỉnh dậy. Trời đã sáng và tiếng đồng hồ kêu "bíp bíp " vang vọng khắp phòng.
Cô tắt báo thức và đi lại tủ quần áo hôm nay, trời khá lạnh nên cô chọn mặc một chiếc áo len tay dài và chiếc váy đến mắc cá chân màu đen. Cô vừa tắm vừa suy nghĩ đến giấc mơ:
" Dù đã sống lại trong thân xác mới nhưng ký ức đau buồn đó mình vẫn không thể quên được "
Sau khi làm xong hết tất cả cô mặc lại chiếc áo khoác màu đỏ hôm qua và đeo lên mình cái balô màu đen.
Bước xuống nhà thì chỉ thấy mấy chị giúp việc dậy sớm để chuẩn bị bữa sáng có lẽ là cô dậy rất sớm
Cô nói:" Chị làm giúp em 1 ly cà phê đen không đường nha "
" Vâng "
Thói quen của cô rất khó sửa, sáng thì không bao giờ ăn sáng mà chỉ uống cafe, khi còn sống ở thế giới trước đã có rất nhiều người khuyên nên bỏ nhưng lại không thể.
" Cà phê của em đây " chị giúp việc lên tiếng khiến cô giật mình
" À...à vâng chị cứ để đấy "
Cô vừa uống, vừa tìm kiếm căn hộ vừa đủ cho mình
Cô khẽ nói:" Hết tháng này là sẽ vào học kỳ sau nên chắc mình phải kiếm căn hộ gần trường mới được "
Cô đang chăm chú vào điện thoại thì có một giọng nói vang lên
" Đang kiếm nhà sao??" Anh hỏi
Cô cảm thấy mình bị làm phiền thì có chút khó chịu nhưng vẫn trả lời:" Ừm"
Sau một hồi tìm kiếm thì cô cũng tìm được căn hộ ưng ý nhưng hơi xa trường một chút. Nhưng không sao cô chỉ cần đi xe bus tới đó là được
Uống cạn cốc cà phê cô cất bước ra ngoài lúc này anh mới lên tiếng hỏi cô:
" Có cần anh chở đi không??"
Cô quay đầu lại nói:" Tôi bắt taxi rồi, còn nữa đừng xưng anh em với tôi chẳng phải anh rất ghét tôi sao, dừng lại đi tôi không muốn mình bị đem ra làm trò đùa nữa đâu "
Sao cô lại nói như vậy?? Vì khi chủ thể còn sống đã vô tình gọi "anh" trước mặt bạn bè anh ta. Không dừng lại ở đó anh ta thẳng thừng từ chối chủ thể và nói cô chỉ là con của một người giúp việc trong nhà. Từ lúc đó chủ thể không nói chuyện nhiều nữa.
Cảm thấy mình bị đánh trúng tim đen nên anh đành im lặng và không dám ngẩn mặt lên nhìn cô.
Cô quay người bước đi mà không thèm quan tâm tới anh.
Ngồi trên xe cô nhìn