Chương 12:
"Nó gọi là Vương Tử sao? Thật sự đáng yêu." Tâm trạng Tô Thiển rất tốt, lại dùng sức giúp Vương Tử vuốt lông mấy lần.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vương Tử được sờ rất dễ chịu, ăn một miếng cà chua, xoay người lộ ra cái bụng, đôi mắt nhỏ xinh còn liếc nhìn Tô Thiển...
Tô Thiển nhìn đến nỗi lòng muốn mềm nhũn, nếu không phải bởi vì trước đó Tô Mẫn đã dặn lại nhiều lần, bảo cô hôm nay phải mang hoa đi đến chỗ chủ nhiệm Trương, thì quả thật vô cùng muốn ở nhà chơi với Vương Tử một ngày.
Sau khi dùng sức vuốt ve xoa nắn bộ lông của Vương Tử một chút, Tô Thiển lại lấy ra một quả cà chua, đút cho Vương Tử, lúc này mới đứng dậy, lưu luyến không rời nói:
"Chị làm xong việc sẽ trở về, đến lúc đó lại chơi với Vương Tử có được hay không?"
Hai móng vuốt của Vương Tử vồ lấy cà chua, dường như nghe hiểu Tô Thiển nói, ngoẹo đầu dáng vẻ tình thâm nhìn về phía Tô Thiển sủa kêu hai tiếng:
"Gâu gâu..."
"Cái kia, em tên là Hạ Lật Dương, cám ơn chị, đã cho Vương Tử nhà em đồ ăn..." Thấy Tô Thiển muốn đi, thiếu niên lại vội vàng lắp ba lắp bắp nói lời cảm ơn.
"Không cần cám ơn, Vương Tử thật sự rất đáng yêu." Tô Thiển cười nói, "Chị còn có việc, tạm biệt Lật Dương, tạm biệt Vương Tử đáng yêu..."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Gâu gâu ——" Bỗng nhiên Vương Tử đuổi theo về phía trước một chút, do móng vuốt vẫn còn gắt gao chụp lấy quả cà chua, nên bỗng chốc té ngã cắm xuống. Lại bò dậy khỏi mặt đất, nước mắt rung rung đứng ngăn ở phía trước Tô Thiển.
"Chờ một chút..." Hạ Lật Dương cũng gần như đồng thời nói. Chờ bản thân cậu bé phát hiện cũng mình cũng giống Vương Tử, chặt chẽ vững vàng đứng chắn đường đi của Tô Thiển, mặt càng trở nên đỏ hơn.
"Thật ngại quá, Vương Tử, hôm nay chị thật sự có chuyện, mày ngoan ngoãn tự mình chơi được không?" Tô Thiển càng ngày càng không từ chối được Vương Tử, tiếp theo vuốt lông cho Vương Tử, lại ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Lật Dương, "Lật Dương em còn có chuyện gì sao?"
Hạ Lật Dương lặng lẽ trừng mắt liếc nhìn Vương Tử đang liều mạng tranh giành sự chú ý của nữ thần, tranh thủ thời gian nghiêng đầu chạm phải ánh mắt của Tô Thiển, nhỏ giọng nói:
"Cái kia, em không có việc gì, em chính là chạy theo nói với chị, những lời nói ở trên mạng kia, Tô Tảo* chúng em sẽ không tin, Tô Tảo vĩnh viễn ủng hộ chị, chị phải cố gắng lên..."
*)Tô Tảo: tên fandom của Cố Thiển (hay Tô Thiển)
Những antifan kia thật sự quá đủ rồi, nói cái gì mà lòng dạ nữ thần độc ác, trong lòng chẳng những không cảm kích ơn dưỡng dục của nhà họ Cố, còn bất hiếu hành hung mẹ nuôi...
Nhưng ngay cả Tiểu Vương Tử nhà mình lần đầu tiên gặp mặt nữ thần cũng bị thuyết phục, những antifan kia dựa vào cái gì mà nhục mạ nữ thần?
Tô Tảo?
Tô Thiển sửng sốt một chút, cũng may trí nhớ của cô vô cùng tốt, rất nhanh phản ứng kịp, Tô Tảo chính là tên nhóm fan hâm mộ của Tô Thiển——
Lúc nguyên thân mới xuất đạo, lần đầu tiên bị điện giật, chính là ở một video quảng cáo của Tô Tảo, cô gái được nhân vật nam chính vừa gặp đã yêu. Mà chính trong cái video quảng cáo kém chất lượng kia, nguyên thân bưng quả táo giòn xốp hơi cười ngọt ngào đã đả động đến trái tim của tất cả mọi người...
Loại minh tinh kiểu này, Tô Thiển chưa bao giờ chú ý, cái gì mà Tô Tảo, sau khi nhìn thấy trên mạng thì ném ra sau đầu, Tô Thiển chưa từng nghĩ tới, còn trên mạng, ngoại trừ có Liêu Cầm cố gắng tìm người xấu hắc nguyên thân, còn có một nhóm người Tô Tảo tỏ ra bất bình thay cho nguyên thân.
Thậm chí mình vốn không để chuyện này ở trong lòng, mà trong lòng nhóm Tô Tảo lại tức giận như vậy, hơn nữa trong thời gian mình cho con chó ăn, đối phương đã nhận ra mình, đủ thấy âm thầm yêu thương nguyên thân đến cỡ nào...
Trong cuộc đời ngắn ngủi của nguyên chủ, thực ra cũng vì nghĩ cho cô, giống như ngoại trừ có một người gì, thì lại có nhiều thêm một nhóm Tô Tảo.
Nghĩ như vậy, không ngờ là rất cảm động:
"A, cảm ơn em..."
"Cũng cảm ơn mọi người..."
Lại có chút vò đầu:
"Vậy, sau này có lẽ chị sẽ không ở lại ngành giải trí nữa... Làm phiền Lật Dương giúp chị chuyển lời đến những người khác, chị nói là, Tô Tảo, bảo bọn họ học tập cho giỏi..."
Trong ấn tượng, nhóm Tô Tảo đều là những thiếu niên nam nữ không quá lớn quỳ liếm giá trị nhan sắc, ở độ tuổi này rất nhiều người phải ở nhà đọc sách.
"Nói với bọn họ, chị ở Hoa Đại chờ bọn họ..."
"Còn có Lật Dương, em cũng phải học tập cho giỏi..." Tô Thiển cười xán lạn, tay nắm vào quơ quơ, "Cố lên, chị ở Hoa Đại chờ em..."
"Vâng." Hạ Lật Dương kích động lại càng đỏ mặt hơn, ánh mắt lóe lên tia sáng nhìn chằm chằm Tô Thiển, "Chị, vậy mà chị học ở Hoa Đại sao? Chị thật là lợi hại!"
Đây chính