Chương 27
“Không được động vào nó!” Tuy rằng chỉ mới gặp mặt hai lần, Tô Thiển đã thành lập mối quan hệ hữu nghị vững chắc với Vải Nhỏ, làm sao bảo cô trơ mắt nhìn nó bị điện giật ngược lại.
Rõ ràng không nghĩ tới Tô Thiển lại quay đầu bẻ trở về, còn vô cùng dũng cảm ở trước mặt nó, Vải Nhỏ bỗng sửng sốt một chút.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Người đàn ông áo đen lại có vẻ mặt “Quả nhiên không ngoài dự đoán”, vung tay lên, trực tiếp vây Tô Thiển và Vải Nhỏ vào giữa.
Tô Thiển thật sự có chút tuyệt vọng ——
Nói sao mình lại xui xẻo như vậy. Không phải là tới gặp chủ nhiệm Trương sao, sao lại bị người ta diệt khẩu rồi
Trong lúc tuyệt vọng, hét về phía cửa phòng đang đóng chặt:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Chủ nhiệm Trương, ông ở bên trong sao? Mau cầu cứu giúp chúng tôi, có người muốn giết Vải Nhỏ……”
Tiếng vừa dứt, cửa phòng mới vừa rồi còn đóng chặt giờ bỗng hé ra, Trương Chí Minh và vị gia chủ của nhà họ Tô lúc trước đã gặp, đồng thời xuất hiện ở trong cánh cửa.
Rõ ràng nhận thấy được mấy người quen nhau, người áo đen vội thu liễm sát khí trên người, lui về phía sau vài bước, nhìn về phía Tô Triệu Hòa:
“Ngài Tô……”
Tô Triệu Hòa không kiên nhẫn phất tay với bọn họ, đôi mắt nhìn Tô Thiển dường như sáng thêm chút, vô cùng hưng phấn quay đầu hỏi Trương Chí Minh:
“Chí Minh, có phải cô ta hay không?”
Một là cửa cách âm thật sự rất tốt, hai là hoa Tố Quan Hà Đỉnh qua một đêm không thấy lại nở một đóa, thật sự làm cho người ta càng thêm vui vẻ thoải mái.
Trương Chí Minh thấy vậy, toàn bộ lực chú ý đều đặt trên Tố Quan Hà Đỉnh, cho nên mới không nghe thấy động tĩnh bên ngoài.
Còn Tô Triệu Hòa bên cạnh, một mặt tâm ngứa khó nhịn, hận không thể ôm Tố Quan Hà Đỉnh đi, mặt khác lại lo lắng, rốt cuộc chủ nhân của Tố Quan Hà Đỉnh là ai, sao lúc này còn chưa đến?
Nghĩ như vậy, cũng không để ý động tĩnh bên ngoài, chỉ loáng thoáng nghe được tiếng chó sủa bên ngoài, vội nhắc nhở Trương Chí Minh đang say mê Tố Quan Hà Đỉnh——
Nếu như không nhớ lầm thì hôm qua cô gái nhỏ đó rời đi với Vải Nhỏ ……
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vải Nhỏ cũng nhìn thấy Trương Chí Minh sau cửa, trước tiên xông tới, nâng móng vuốt lên được nửa đường lại buông xuống, há mồm cắn ống quần Tô Thiển đi vào, đôi mắt còn trừng trừng nhìn bọn vệ sĩ áo đen.
Từ khi đến thế giới này, lần đầu tiên Tô Thiển hưởng thụ đãi ngộ được bước trên thảm đỏ, dưới cái nhìn chăm chú của hai người đàn ông, cúi đầu đi theo chiến sĩ Vải Nhỏ vào văn phòng của Trương Chí Minh.
Chờ đến khi cửa đóng lại, khi ý thức được nguy hiểm hoàn toàn được loại bỏ, Tô Thiển ôm chặt Vải Nhỏ, vùi đầu nó vào lòng:
“Huhu, Vải Nhỏ, mày là anh hùng của tao……”
Vải Nhỏ ngẩng đầu, thật đúng là lực bạn trai level max……
Nhìn một màn trước mắt, Trương Chí Minh dở khóc dở cười, lại có chút lạ lùng.
Phải biết rằng Vải Nhỏ đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc, nếu nói đưa cho Vải Nhỏ chút đồ ăn mà đã được nó coi trọng thì đó là chuyện vô cùng buồn cười……
Tô Thiển cũng phục hồi tinh thần lại, ý thức được cũng không phải là mình chạy tới chăm cẩu, mà còn phải dựa vào “Nỗ lực tranh thủ hảo cảm với chủ nhiệm Trương để miễn xử phạt”, vội bỏ qua Vải Nhỏ, cung kính chào Trương Chí Minh:
“Chào chủ nhiệm Trương.”
Trương Chí Minh còn chưa có nói cái gì, Tô Triệu Hòa đã không nhin được mở miệng:
“Cô gái, đây là hoa của cô đúng không?”
Trời mới biết hôm qua ông đã phát ngốc ở chỗ này mấy giờ, nếu không phải bà vợ trong nhà gọi điện thoại tới, nói là chờ ông về cùng ăn tối thì Tô Triệu Hòa sẽ thật sự ở lại đây trông cả đêm.
Nhưng tuy người đi rồi, vẫn không bỏ được hoa xuống, vì phòng ngừa chuyện gì ngoài ý muốn, quay đầu đến công ty bảo vệ, mời mười mấy tên vệ sĩ,