Editor: Cheese
Beta: Chin ✿
Nguyễn Ấu San trở về phòng tập với các bạn.
Đến 11 giờ rưỡi, trợ lý đạo diễn Tiểu Cam xuất hiện ở cửa phòng tập, gọi cô ra ngoài.
Nguyễn Ấu San trong lòng biết rõ, Thẩm Túc chắc đã biết chuyện hai anh em Phó gia, tiếp theo sẽ hỏi đến cô.
Nguyễn Ấu San đã sớm tập xong phần hát và nhảy của mình rồi, không tập trong chốc lát cũng chả sao, cô nhìn đồng đội rồi nói: "Mọi người chỗ nào chưa nhuần nhuyễn thì tập tiếp đi nha."
Sau đó đi ra khỏi phòng, đi theo Tiểu Cam về phòng nghỉ chuyên dành cho đạo diễn.
Đợi Nguyễn Ấu San mở cửa ra, phát hiện bên trong chỉ có một mình Thẩm Túc ngồi trong đó, anh còn ngồi ghế ông chủ nữa.
Từ trong laptop truyền ra âm thanh, cái Thẩm Túc đang xem chắc là có liên quan đến cô.
Quả nhiên là nhà đầu tư số một của chương trình, đạo diễn cũng phải nhường cho anh phòng nghỉ, nội dung chưa chiếu cũng được xem trước.
Nhìn thấy Nguyễn Ấu San tiến vào, Thẩm Túc lại nhớ đến câu nói có độ chân thật 95 kia "Em thật sự rất yêu anh", cảm thấy có chút không được tự nhiên.
Anh đem laptop gấp lại: "Em ngồi đi."
Nguyễn Ấu San ngồi vào ghế phía trước bàn làm việc, không biết vì sao lại có cảm giác cô là đứa con ngỗ nghịch mới gây chuyện xong nên giờ phải vào bị bố hỏi tội.
Thẩm Túc đi thẳng vào vấn đề: "Chuyện giữa em và Phó Thuân Viêm là như thế nào?"
Thẩm Túc đã nói chuyện qua điện thoại với Phó Thuân Viêm, Phó Thuân Viêm thái độ vô cùng hòa hoãn, tỏ vẻ rằng gã với Nguyễn Ấu San chỉ có một chút hiểu lầm thôi, đợi công diễn xong, gã sẽ dành chút thời gian đến gặp Nguyễn Ấu San để nói chuyện cho rõ, chỉ cần Nguyễn Ấu San biết điều, gã cũng sẽ không làm khó một cô gái nhỏ.
Thẩm Túc hỏi "hiểu lầm" cái gì, Phó Thuân Viêm lại không nói rõ, chỉ tìm cách lảng tránh.
Thẩm Túc dù sao cũng biết Nguyễn Ấu San đã đắc tội như thế nào với Phó Thuân Viêm thì anh mới có thể giúp cô giải quyết vấn đề này tận gốc được.
Vừa rồi, Nguyễn Ấu San có hỏi Tiểu Cam điện thoại của cô, nói có chuyện quan trọng cần sử dụng điện thoại để xử lý.
Tiểu Cam biết tình huống bây giờ của Nguyễn Ấu San khá đặc biệt, đến cả đạo diễn cũng đã đồng ý, liền đưa điện thoại cho cô.
Nguyễn Ấu San ban đầu tính là, nếu Phó Thuân Viêm sau khi nhận được bưu kiện của cô xong, thức thời mà trực tiếp chuyển cho cô 500 vạn, cô sẽ không nói chuyện này với Thẩm Túc.
Giữa cô và Thẩm Túc, nếu không cần mang việc cá nhân vào thì tốt nhất là như thế, duy trì mối quan hệ ông chủ và người làm thuê là đủ rồi.
Bây giờ, Phó Thuân Viêm rõ ràng không hề biết điều, muốn dùng quyền lực để áp cô.
Như vậy, cô cũng không để cho Phó Thuân Viêm gạt nữa.
Nói cho rõ thì, chuyện này cũng không phải hoàn toàn là việc cá nhân của cô. Ban đầu là vì Phó Thuân Viêm ghen ghét Thẩm Túc là bạch nguyệt quang mà Tô Mạn Nhu nhớ mãi không quên, cho nên mới dẫn đến nhiều chuyện rắc rối thế này.
Khiến cho Thẩm Túc biết tiểu tình nhân của anh là vì bất đắc dĩ bị ép phải làm thế, đã vậy còn bị lừa gạt tống tiền, rồi còn bị đe dọa hủy hoại tiền đồ. Một lão đại như anh không thể cứ khoanh tay đứng nhìn được.
Nguyễn Ấu San chỉnh sửa lại nội dung email cô gửi Phó Thuân Viêm, xóa đoạn cô điều tra ra được Phó thị trốn thuế, sau đó mới đưa điện thoại cho Thẩm Túc.
Thẩm Túc cũng là người làm ăn, tập đoàn Thẩm thị lớn như thế, ai biết được có phải toàn bộ đều là làm ăn quang minh chính đại không. Đều là ông chủ với nhau, chắc chắn sẽ không vui khi thấy cô vậy mà có thể dùng nội tình của người ta để áp chế họ.
Thẩm Túc nhìn vài phút, đọc xong nội dung Nguyễn Ấu San đưa cho anh.
Người đàn ông tự phụ tuấn mỹ sắc mặt càng lúc càng âm trầm.
Đến lúc xem xong rồi, Thẩm Túc trầm giọng mở miệng: "Em có còn muốn bổ sung cái gì nữa không?"
Email này cũng không nói rõ vì sao giữa Nguyễn Ấu San và Phó Thuân Viêm lại có xung đột.
Theo lý thuyết mà nói, Phó Thuân Viêm không thiếu tiền, không có khả năng chỉ vì một bộ âu phục đắt tiền mà cố ý lừa gạt tống tiền một nhân viên nhỏ bé.
Nguyễn Ấu San liền vội vàng kể cho anh nghe vì sao Phó Thuân Viêm nói cô đi làm tình nhân giả của anh, lại còn nói Phó Thuân Viêm muốn cô nhanh chóng chiếm được tình yêu của anh, như vậy, việc cô "nợ" gã 100 vạn kia mới được xóa bỏ, đó là ngọn nguồn của mọi sự sau này.
Nói ngắn gọn là, Phó Thuân Viêm làm mọi thứ vì tiểu tình nhân Tô Mạn Nhu của mình.
Thẩm Túc mới nãy đã xem qua trên máy tính của đạo diễn Triệu, Nguyễn Ấu San và Tô Mạn Nhu battle với nhau, người khác nhìn không ra, nhưng Thẩm Túc biết, Tô Mạn Nhu đối với Nguyễn Ấu San quả thật có địch ý rất sâu.
Vở kịch "đụng eo bị thương" của Tô Mạn Nhu ở nhà ăn lúc trước, tuyệt đối là cố ý, nguyên nhân bên ngoài là để bôi nhọ Bùi Ưu, nhưng thật ra là nhắm vào Nguyễn Ấu San, làm cho người ta cảm thấy Nguyễn Ấu San thắng không vẻ vang gì.
Nhưng mà, thủ đoạn của cô ta quá vụng về cho nên mới không thành công.
Không ngờ, Tô Mạn Nhu mấy lần quyến rũ anh không thành, bây giờ đã leo lên người Phó Thuân Viêm, còn khiến cho cây cao bóng cả ngàn năm không nhiễm bụi trần Phó Thuân Viêm kia bị mê muội đến lú lẫn.
Thẩm Túc vẫn lạnh lùng nói: "Em nói tiếp đi."
Nguyễn Ấu San: "Em cũng do đâu còn cách nào nữa. Biểu hiện của em trong chương trình quá nổi bật, ngáng đường Tô Mạn Nhu, hơn nữa, em còn là tình nhân trên danh nghĩa của anh nữa, Tô Mạn Nhu vẫn luôn coi em là cái gai trong mắt, trong thịt, hận không thể đem nhổ cho sảng khoái. Nếu như em và Phó tổng trực tiếp đấu nhau, em chắc chắn sẽ bị phong sát, lại còn thêm món nợ 100 vạn kia nữa.
Lúc trước em tự vào phòng của Thẩm tiên sinh, cũng là do trợ lý Hứa nói với em, nói là chỉ cần là nam nhân sức khỏe bình thường, tuyệt đối sẽ không có khả năng kháng lại dụ hoặc cỡ đó. Hắn ta còn nói nếu không dùng sắc dụ được, vậy thì có thể dùng thân thể, còn nói em có thể bỏ thuốc anh....
Thật xin lỗi, lúc đó em không nghĩ ra được cách nào tốt hơn, cho nên mới đi vào phòng của anh, nhưng mà em không dám làm thủ đoạn bỏ thuốc xấu xa đó. Em trong lòng cũng rất dằn vặt, biết làm vậy là không đúng, cho nên mới dừng lại kịp thời, quay đầu là bờ..."
Nguyễn Ấu San nói những chuyện này, toàn là lời thật lòng, việc nguyên thân bò lên giường Thẩm Túc quả thật là do Hứa Thịnh chỉ thị. Đến cả đề nghị bỏ thuốc nếu Thẩm Túc không được, trong truyện Hứa Thịnh thật sự đã nói đến, nhưng thời điểm lại là sau này cơ.
Thẩm Túc mặt mày càng ngày càng đen, không ngờ, bạn từ nhỏ của anh, vậy mà lại vì một tình nhân nhỏ bé, là cái loại tâm cơ trà xanh như Tô Mạn Nhu mà tính kế với anh.
Phó Thuân Viêm vốn là bạn từ nhỏ của anh, tuy rằng hai bên chưa bao giờ nói rõ tình nghĩa thế nào, nhưng quan hệ giữa hai người cũng không tồi, lâu lâu cũng sẽ gặp mặt, trên công việc cũng có ít lần hợp tác.
Phó Thuân Viêm biết rõ tâm lý cùng với thói quen của anh vô cùng sạch sẽ, không thích thân cận với bất kỳ ai, là một người theo chủ nghĩa độc thân.
Gã xuất phát từ tâm tư vì tiểu tình nhân của gã thì thôi đi, vậy mà còn khuyến khích tình nhân giả của anh bò lên giường anh, rồi còn bỏ thuốc anh?
Hành vi xấu xa đến mức này đến cả đối thủ thường ngày cũng không thèm làm nữa!
Chuyện này quả thật đã chạm đến giới hạn của Thẩm Túc rồi.
Thảo nào lúc trước khi còn ở trong biệt thự, Nguyễn Ấu San vốn đã ở trong phòng anh rồi, nhưng khi anh lên phòng thì lại thấy cô đang chuẩn bị rời đi.
Thẩm Túc chỉ vào điện thoại của Nguyễn Ấu San, lại hỏi: "Vậy thì cái này là thế nào? Tôi không tin bản thân em có thể tra được những thứ này. Còn nữa, nội dung em gửi cho Phó Thuân Viêm không thể chỉ có bấy nhiêu được. Chỉ bằng chừng này thứ mà không thể làm cho hắn tức giận như vậy, thậm chí còn muốn tự mình ra mặt nói chuyện với em."
Nguyễn Ấu San:..... Thẩm lão đại quả nhiên cơ trí sắc bén, nội dung cô đã cố tình che giấu đã bị nhìn thấy rồi.
Nếu đã có thực lực tra ra những cái này, ngay từ đầu đã không bị Phó Thuân Viêm uy hiếp, sẽ không đi làm tình nhân giả của Thẩm Túc.
Ban đầu người bị uy hiếp là người kia, không phải cô, đối với chuyện này, Nguyễn Ấu San không biết giải thích thế nào, cũng không thể nói bản thân cô xuyên sách.
Thẩm Túc thấy cô trầm mặc, có chút nhìn ra băn khoăn của cô.
Đại khái là vì không thể hoàn toàn tin tưởng anh,, dù sao, anh và Phó Thuân Viêm đều là bạn bè nhiều năm, còn cô cũng chỉ mới làm tình nhân giả của anh không lâu.
Thẩm Túc trầm mặt, tỏ thái độ nói: "Là Phó Thuân Viêm không đúng trước, còn lôi cả tôi vào tính kế nữa, việc này tôi sẽ không bỏ qua. Tôi sẽ giúp em, nhưng em phải giữ bí mật, tôi cũng sẽ âm thầm trợ giúp."
Được Thẩm Túc ban cho viên thuốc an thần, Nguyễn Ấu San yên tâm hơn nhiều. Xem ra, tam quan của Thẩm lão đại vẫn còn dùng được, giúp điều chính nghĩa không giúp người thân.
Đương nhiên, chủ yếu vẫn là Phó Thuân Viêm đi quá giới hạn, dám tính kế với Thẩm Túc, không sợ Thẩm Túc sẽ quay qua cắn ngược lại thì thôi đi, nhưng mà đời này ai thích bị tính kế bao giờ.
Nguyễn Ấu San nói: "Là em nhờ hacker trên mạng giúp đỡ, em cũng không ngờ cô ấy lợi hại như vậy, thật sự có thể tra ra rất nhiều chuyện."
Người bạn hacker kia của cô chính cô chứ ai.
Do dự một hồi, Nguyễn Ấu San lấy điện thoại của mình, mở email mà cô gửi cho Phó Thuân Viêm ra, lại đưa cho Thẩm Túc xem.
Nguyễn Ấu San giải thích thận cẩn thận: "Em cũng không phải lợi dụng kiếm lời hay gì đâu. Người bạn hacker kia của em đã nói, nếu Phó tổng thật sự đưa cho em 500 vạn, em nhiều nhất cũng chỉ có thể giữ lại 100 vạn tiền bồi thường tổn thất tinh thần thôi, còn 400 vạn kia, hoặc là trả lại, hoặc là đem đi quyên góp, tiền bất chính không thể giữ lại."
500 vạn này, cô cũng chỉ tính toán giữ lại 100 vạn thôi.
Cô vốn là muốn đợi thời cơ chín muồi, muốn đem chuyện này của Phó Thuân Viêm ra ánh sáng. Nếu cô thật sự giữ số tiền này, Phó Thuân Viêm sẽ có cớ nói cô lừa đảo tống tiền.
Thẩm Túc thỉnh thoảng sẽ nhìn vào máy nói dối, thấy màn hình hiện lên chỉ số chân thật nhấp nháy từ 10 đến 99.
Nghĩa là, Nguyễn Ấu San nãy giờ nói toàn bộ đều là sự thật, không phải để gạt anh.
Còn chuyện người bạn hacker kia của cô, độ chân thật chỉ có 10, chắc chắn là có giấu anh điều gì đó.
Nhưng lúc cô nói không định kiếm lời, chỉ số chân thật đã nhảy lên 95 rồi.
Miễn sao phần quan trọng nhất là sự thật là được rồi, Thẩm Túc cũng không muốn tính toán quá kỹ, dù sao ai cũng có bí mật của riêng mình.
Không ngờ, Nguyễn Ấu San lại quen biết được một "người bạn hacker" lợi hại như vậy, còn có thể phá được tường lửa bảo mật của Phó thị một cách dễ dàng.
Thẩm thị vẫn luôn nộp thuế đầy đủ, đối với hacker anh cũng không sợ hãi kiêng kị gì, thậm chí còn rất chào đón các nhân tài lợi hại như thế.
Nhưng mà Nguyễn Ấu San liên tục che dấu thông tin về người bạn hacker này, cô hẳn sẽ không giúp anh liên lạc với cao thủ này đâu, cho nên Thẩm Túc cũng không hỏi nhiều nữa.
Đến lúc này, Thẩm Túc coi như cơ bản hiểu được ân oán giữa Nguyễn Ấu San và Phó Thuân Viêm. Hoặc cũng có thể nói, là anh, Nguyễn Ấu San, Phó Thuân Viêm, Tô Mạn Nhu, mối quan hệ tay bốn rối rắm giữa bọn họ.
Mà anh và Nguyễn Ấu San đều là vô tội bị liên lụy thôi.
Thẩm Túc: "BIết rồi, việc này để tôi giải quyết."
Dừng một chút, anh lại hỏi Nguyễn Ấu San: "Em đối với Tinh Xán có tình cảm gì không?"
Nguyễn Ấu San lập tức hiểu ý, liền đáp: "Không có cảm tình!"
Thẩm Túc: "Phó Thuân Viêm đã lừa gạt em 100 vạn, em không cần trả. Nhưng nếu muốn để hắn cam tâm tình nguyện bồi thường tiền cho em thì khá khó, mà tiền này cầm cũng không tốt lắm, dễ dàng bị liên lụy. Nếu em thiếu tiền, cứ việc nói với tôi.
Tôi vốn muốn đem hợp đồng giữa em và Tinh Xán hủy bỏ, có nhược điểm do người bạn kia của em tra được rồi, chúng ta không cần bồi thường tiền vi phạm hợp đồng. Còn chuyện công ty mới, bây giờ chưa có nơi nào thích hợp. Không cần gấp, đợi em tham gia xong chương trình này rồi bàn tiếp cũng được."
Nếu Nguyễn Ấu San trở thành thí sinh tự do, có anh ở đây, bên tổ chương trình sẽ không thể chèn ép cô nữa.
Nguyễn Ấu San: Có cảm giác thấy tiền mọc cánh bay đi ~
Nguyễn Ấu San cũng không thấy quá mất mát, chỉ cần có thể nhảy ra khỏi hố lửa Tinh Xán, cô hoàn toàn có thể dựa vào sức mình để đường đường chính chính kiếm vô số 100 vạn, chuyện này so với việc mất 100 vạn quan