Editor: Cheese
Beta: Chin ✿
Thẩm Túc cũng muốn có chữ ký, cũng muốn được nhắn riêng, nhưng Thẩm Túc phải ngượng ngùng lắm mới nói rõ.
Anh dùng ánh mắt chờ đợi nhìn về phía Nguyễn Ấu San.
Nguyễn Ấu San lúc này mới hiểu ra, nhưng mà còn sợ bản thân hiểu lầm.
Một người thi đậu trường đại học Thanh Bắc năm 16 tuổi, suốt bốn năm đại học vừa hoàn thành chương trình cử nhân vừa chương trình nghiên cứu sinh, sáu năm sau đó lại tiếp quản Thẩm thị, khiến cho Thẩm thị từ xí nghiệp thuộc top 5 ở Nam Thành trở thành xí nghiệp trong top 5 cả nước.
Một người profile kinh khủng như vậy.
Muốn cô ký tên cho á?
Nguyễn Ấu San nửa tin nửa ngờ, sợ bản thân mộng tưởng hơi cao thôi.
Cô thật cẩn thận mà nói: "Ờ.. Thẩm tiên sinh, à không, Thẩm lục ca, nếu, nếu mà anh không chê, thì để em ký cho anh một cái ha?"
Ánh mắt Thẩm Túc sáng lên, vô cùng rụt rè mà ho nhẹ mấy cái: "Khụ, không chê, em muốn ký thì ký liền đi."
Còn làm bộ nếu em đã muốn ký cho tôi một chữ thì thôi tôi cũng cố mà nhận lấy thôi.
Nguyễn Ấu San:....
Đã thích mà còn bày đặt.
Hôm nay cô cảm thấy đại ca Thẩm trẻ trung, tươi tắn hơn nhiều nè! Đã vậy còn khẩu thị tâm phi nữa chứ, người gì đâu đáng yêu ghê!
Nguyễn Ấu San xé một tờ giấy ghi chú màu xanh, viết lên....
Chúc Thẩm lục ca:
Bình an khoẻ mạnh, mỗi ngày đều vui!
Sau đó cô ký tên.
Thẩm Túc chỉ chỉ: "Nè nè, còn cái này nữa, em không được phân biệt đối xử vậy chứ."
Anh chỉ vào tờ giấy ghi chú màu hồng nhạt có mặt cười với trái tim ở chữ ký.
Nguyễn Ấu San:........?!
Má ơi không biết nghĩ sao luôn đó!
Đại ca Thẩm, hình tượng "fan bố" thầm trầm nội liễm của anh bắt đầu sụp đổ rồi nè!
Thẩm Túc vô cùng vui vẻ mà nhận lấy tờ giấy nhắn có chữ ký cùng trái tim mà Nguyễn Ấu San vẽ cho.
Thẩm Túc đem tờ giấy màu hồng gấp lại xong nhét xuống dưới cục chặn giấy trên bàn, bên cạnh con mèo bằng giấy.
Nguyễn Ấu San lúc này mới để ý, con mèo giấy hồi xưa cô gấp cho anh, đến giờ Thẩm Túc vẫn còn giữ như bảo vật.
Cô không biết rằng, Thẩm Túc mỗi ngày đều ngồi ở đây, khi nào đi công tác thì liền cất lên trên kệ sách.
Nguyễn Ấu San:....
Tự nhiên cảm giác được quý trọng ghê.
Sau đó, Nguyễn Ấu San lại bị hối quay về sửa bài tiếp.
Thẩm Túc vô cùng bình tĩnh trả lời từng câu hỏi, giảng từng đề một, còn ghi cho thêm mấy dạng đề tương tự nữa, hệt như fanboy mới nãy là ai chứ không phải anh.
Đợi đến lúc Nguyễn Ấu San hỏi xong hết bài, luyện thêm mấy dạng đề tương tự xong thì cũng đã là chín rưỡi tối.
Học nãy giờ tốn năng lượng não ghê gớm, ăn cơm từ hồi 5 giờ chiều, nãy giờ cơm cũng tiêu hết rồi, Nguyễn Ấu San nằm dài ra bàn.
Cô bỏ bút xuống, sờ bụng: "Thẩm lục ca, em muốn nấu mỳ ăn."
Thật ra cô muốn đặt đồ ăn về, gà rán, sườn nướng, tào phớ, đồ ngọt này nọ...
Nhưng mấy món đó nóng, người cô còn đang có sẹo, vẫn nên ăn đồ thanh đạm thì hơn.
Trong lúc Nguyễn Ấu San làm bài, Thẩm Túc đã mở máy tính ngồi sửa sang lại mấy đề thi mà Lâm Đạt tìm cho anh từ các trường cấp ba trọng điểm ở Nam Thành, xoá bớt mấy đề quá đơn giản, giữ lại mấy đề trung bình khó, sau đó còn bổ sung thêm một số bài toán hình mà Nguyễn Ấu San còn hơi yếu nữa.
Sau đó anh in bộ đề ra, đưa cho Nguyễn Ấu San: "Em làm đề tiếp đi. Muốn ăn mì thì để tôi đi nấu, nấu xong sẽ kêu em xuống ăn."
Học cả một đêm, Thẩm Túc cũng biết tương đối trình độ của Nguyễn Ấu San tới đâu.
Crush của anh có năng lực học tập rất tốt, biết một dạng liền hiểu hết cả mảng kiến thức phần đó, ngoại trừ một số đề quá khó, những bài toán hình cơ sở cô đều đã nắm rõ rồi.
Có thể thấy là bình thường ngoại việc luyện tập hát nhảy ra, cô cũng rất nghiêm túc ôn luyện học hành, thành tích tiến bộ rất rõ.
So với dự đoán của anh thì còn giỏi hơn nhiều.
Nhưng với độ yêu cầu cao của Thẩm Túc thì Nguyễn Ấu San trình độ nhiêu đó chưa đủ. Cô nếu ít phải tập trung vào chuyện khác, chăm chỉ học hành hơn thì điểm thi trên 700 điểm là hoàn toàn có thể.
Nguyễn Ấu San:.....
Đại ca Thẩm hôm nay diễn không khác gì một người phụ huynh giành làm hết việc trong nhà, con cái chỉ việc ngồi học thôi.
Cô nhịn không được, hỏi: "Thẩm lục ca, anh biết nấu mì hả?"
Thẩm Túc trước đây đương nhiên không biết, cũng vốn không định học.
Hồi trước khi Nguyễn Ấu San đi ghi hình cho "Ước mơ ngôi sao", anh cũng đã ăn mì cô nấu một lần, thấy cũng không tồi.
Sau đó, lúc trở thành fan của cô rồi, anh nghĩ nếu có cơ hội thì cũng muốn nấu cho cô một bát mỳ, nên cố ý nhờ dì Vương dạy cách nấu mỳ.
Tưởng gì chứ chuyện này dễ.
Thẩm Túc: "Ừ, em cứ chờ được ăn đi."
Nói xong anh liền xoay người đi.
Nguyễn Ấu San nằm dài lên bàn làm bài, nhưng tâm trí lại chẳng ở đó.
Mới làm được mấy bài, cô nhịn không được lại lôi giấy ghi chú ra, xé bốn tờ xong rồi ngồi chuyên tâm nhắn nhủ.
Cô viết một hồi, viết xong bốn tờ giấy nhắc.
Màu vàng: "Thẩm lục ca, hôm nay làm việc chăm chỉ nha! ^^"
Màu xanh: "Cứ cách một tiếng nhớ để mắt nghỉ ngơi một lần!~"
Màu cam: "Nhớ ăn cơm đúng giờ nha!"
Màu hồng: "Anh cười một cái nhìn vô cùng đẹp trai luôn ~"
Thêm tờ màu xanh nhạt nãy mới xé nữa, đủ năm tờ, mỗi tờ đều có một cái mặt cười cùng một trái tim.
Ừm, thế này mới thể hiện được Thẩm Túc chính là fan số một trong lòng cô, không có giống với mấy fans kia đâu nha!
Trong cuốn album mới nãy, Nguyễn Ấu San thấy chỉ có tấm chụp chung với ba mẹ trong tiệc sinh nhật của anh thì anh mới cười nhạt nhạt một cái.
Thẩm Túc lạnh lùng đương nhiên là đẹp trai, còn toát ra vẻ "mỹ nam lạnh lùng" vô cùng hấp dẫn nữa, không khác gì một đoá hoa kiêu ngạo.
Nhưng mà cô muốn nhìn thấy anh cười hơn, mong sao anh mỗi ngày đều có thể vui vẻ.
Thẩm Túc vì cô mà đã làm rất rất nhiều việc rồi.
Nếu không có anh ra tay, đùng đùng dẹp Đoạn Á Huy qua một bên, lần này cô quả thật không dám quay trở về tiếp tục tham gia chương trình nữa.
Nếu không có Thẩm Túc can thiệp, chuyện đại ngôn điện thoại kia chắc chắn sẽ không đợi cô lâu đến vậy, chưa kể tài nguyên lại còn cực kỳ phong phú, là tiêu chuẩn dành cho minh tinh hạng nhất luôn đó.
Còn có, Hình Miểu, Trần Dũng, nhìn kiểu gì cũng là bộ đội đặc chủng, vậy mà giờ đi làm trợ lý, tài xế, vệ sĩ cho cô, không phải ai muốn cũng có thể mời được người như vậy về làm đâu.
Đến nỗi, anh còn bố trí cho cô xe chống đạn, giá cả cô không dám nghĩ tới luôn.
Những chuyện này, mấy câu cảm ơn hay vài món quà cũng không đủ để mà thể hiện nữa.
Nhưng mà Nguyễn Ấu San biết những chuyện này là để đảm