"Cùng anh hợp tác, sẽ có một cái kế hoạch tốt nhất."
Địch Quân Thịnh nói với Giản Nhất Lăng.
Đây là đề nghị thập phần thành khẩn.
Giản Nhất Lăng lắc đầu, quyết đoán mà cự tuyệt cái đề nghị này, cô vẫn là muốn dựa vào chính mình.
Bởi vì không muốn lại thiếu nợ Địch Quân Thịnh, cũng bởi vì làm như vậy không phù hợp với ước nguyện ban đầu của cô.
"Nhưng đây là lựa chọn tối ưu, muốn làm một thương nhân đủ tư cách, liền phải học được cách làm như thế nào đạt được lợi ích lớn nhất."
Địch Quân Thịnh ý đồ làm cho Giản Nhất Lăng minh bạch một người thương nhân đủ tư cách phải hành động như thế nào.
"Vậy anh không phải một thương nhân đủ tư cách, bởi vì nếu tôi đạt được lợi ích tối đa, lợi ích của anh liền không còn là lớn nhất nữa."
Địch Quân Thịnh bị Giản Nhất Lăng phản lại một quân.
Trên vấn đề lý luận, Giản Nhất Lăng phản ứng luôn là tương đối linh hoạt.
###
Sau khi Ôn Nhược thua trong cuộc thi đấu tài nghệ, hai ngày liền đều cơm nước xong thì đem mình nhốt ở trong phòng, Thái Thấm Nguyệt thuyết phục cùng khuyên nhủ, cũng không có làm tâm tình con gái bà tốt lên.
Đứng ở trước cửa phòng đóng chặt của Ôn Nhược, Thái Thấm Nguyệt nhịn không được nói thầm, "Đều là Giản Nhất Lăng không tốt, làm gì một hai phải tranh cái nổi bật này."
Thái Thấm Nguyệt khó chịu không chỉ bởi vì Giản Nhất Lăng đoạt vị trí đệ nhất của con gái bà, mà còn vì khi công bố thành tích, bà phát hiện Giản Nhất Lăng thế nhưng thật sự học ở đại học Kinh Thành.
Cho nên Ôn Noãn nói con gái bà học ở đại học Kinh Thành là thật sự?
Cái này làm cho trong lòng Thái Thấm Nguyệt không thoải mái.
Cho tới nay, con gái bà đều so với Giản Nhất Lăng là càng ưu tú hơn.
Hiện tại đột nhiên nói cho bà biết, Giản Nhất Lăng thi đại học so với con gái bà còn muốn tốt hơn, trong lòng bà nghĩ như thế nào cũng cảm thấy không thoải mái.
Cũng không trách sao mà con gái bà lại khó chịu, chính bà cũng đang rất không thoải mái đây.
Trở lại trên lầu, Ôn Trình chồng bà cũng mới từ bên ngoài trở về.
Ôn Trình phát hiện con gái ông hai ngày nay không thích hợp, liên tục hai ngay lúc ông trở về con gái đều buồn ở trong phòng không ra tới.
Ôn Trình hỏi vợ mình, "Nhược Nhược hai ngày