Tần Du Phàm nói xong liền lôi kéo tay nhỏ Giản Nhất Lăng đem cô hướng về phòng nghỉ mà đi.
Tần Xuyên hiện tại liền ở phòng nghỉ.
Trên thực tế Tần Du Phàm hiện tại cùng Tần Xuyên quan hệ đã hòa hoãn nhiều.
Bởi vì thời điểm xảy ra chuyện cổ phần, ở trên người bọn họ đã xảy ra hai việc.
Thứ nhất, là thời điểm sau khi cùng bệnh viện Lạc Hải Sâm quyết định mua lại cổ phần, Tần Xuyên đã cho cô mượn tiền.
Thứ hai, là bệnh viện Lạc Hải Sâm phát tới cho cô một đoạn video, là lời nói mà Tần Xuyên khi tìm đến bệnh viện Lạc Hải Sâm đã nói.
Từ hai việc này, đã hòa hoãn sự mâu thuẫn giữa Tần Du Phàm cùng Tần Xuyên.
Kỳ thật trong lòng Tần Du Phàm chưa chắc không biết, người sai không phải Tần Xuyên, chỉ là trong lòng vẫn luôn không có bỏ qua được khúc mắc kia, cô vẫn cảm thấy anh ấy cùng mẹ mình là tới đoạt những gì thuộc về hai mẹ con cô.
Trong phòng nghỉ, Tần Xuyên đang cùng cấp dưới của công ty mình bàn chuyện công việc.
Anh ấy một chút thời gian đều không muốn lãng phí.
Nhìn thấy ngoài cửa có người tiến vào, Tần Xuyên vội vàng kết thúc đối thoại cùng cấp dưới, sau đó bước nhanh đi đón.
"Cô tới rồi?"
Câu nói thể hiện quan hệ giữa hai người rất thân thuộc và quen biết.
"Hai người rất quen thuộc sao!"
Giản Nhất Lăng còn không có trả lời, phía sau liền truyền đến giọng nói từ tính độc đáo của Địch Quân Thịnh.
Giản Nhất Lăng quay đầu lại nhìn, vừa lúc ánh mắt của Địch Quân Thịnh cũng đang nhìn về phía cô.
Nhìn thấy Giản Nhất Lăng xuất hiện ở hiện trường buổi tiệc, Địch Quân Thịnh nhẫn nhịn, anh nghĩ chờ đến lúc thỏ con phát hiện ra anh, kết quả lại không có như vậy.
Cô không chỉ không có phát hiện ra anh, vừa quay đầu còn trực tiếp chạy tới gặp Tần Xuyên.
Giản Nhất Lăng nhìn thấy Địch Quân Thịnh, ánh mắt rõ ràng có một chút biến hóa.
Loại biến hóa này giữa những người ở đây cũng chỉ có Tần Du Phàm nhìn ra.
Ngay cả Giản Nhất Lăng chính mình khả năng cũng đều không có phát hiện.
Khi cô ấy nhìn thấy Tần Xuyên, đôi mắt cô là bình tĩnh, lạnh nhạt xa cách, thậm chí còn có chứa một ít sự kháng cự tiềm ẩn.
Nhưng khi cô quay đầu nhìn về phía Địch Quân Thịnh, đôi mắt có nhiều một chút độ ấm, một chút động lòng.
Tần Du Phàm cười, vì làm cho Địch Quân Thịnh