Giản lão phu nhân xuất viện.
Người nhà Ôn gia đưa Giản lão phu nhân về nhà của bọn họ ở kinh thành để tu dưỡng.
Lão phu nhân sẽ ở lại kinh thành một đoạn thời gian.
Thứ nhất là sợ lão phu nhân đi lại thời gian dài sẽ mệt nhọc, thân thể lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Thứ hai là lão phu nhân trong lòng nhớ Giản Nhất Lăng, lưu tại kinh thành vừa lúc có thể thường xuyên nhìn thấy cô.
Đặc biệt là lần này tìm được đường sống trong chỗ chết, lão phu nhân càng không muốn xa bé ngoan của bà.
Mà so với ở khách sạn loại địa phương kia, Ôn gia hiển nhiên càng thích hợp.
Cho nên Ôn Trình không nói hai lời, liền đem Giản lão gia tử lão phu nhân bọn họ đều nhận lấy, còn mời riêng một người bảo mẫu.
Thái Thấm Nguyệt tìm một cơ hội, ở trước mặt người của Giản gia, nói đến chuyện lần trước bọn họ nhìn thấy Giản Nhất Lăng cùng với Địch Quân Thịnh.
"Tiểu Lăng tuổi còn nhỏ, dễ dàng bị lừa, mấy người công tử nhiều thủ đoạn đó ở kinh thành, con bé đều còn không có gặp qua. Địch gia thiếu gia là người nào, cái thân phận gì? Giản gia chỉ là một tiểu gia tộc ở thành phố Hằng Viễn, ở trước mặt Địch gia đều không đủ nhìn, Địch thiếu gia lại như thế nào sẽ thiệt tình đối đãi Tiểu Lăng chứ? Cháu nói như vậy cũng là sợ Tiểu Lăng ngày sau sẽ chịu tổn thương."
Thái Thấm Nguyệt trong lòng hiểu rõ, Giản Nhất Lăng là người nào, cái xuất thân gì, điều kiện gì.
Sao có thể thật sự trở thành thiếu phu nhân của Địch gia ở kinh thành.
Thiếu phu nhân tương lai của Địch gia ở kinh thành, yêu cầu kiểu thân phận gì mới được.
Cho nên Địch gia thiếu gia hơn phân nửa cũng chỉ là chơi đùa.
Chỉ tiếc lời này Giản Nhất Lăng nghe không vào.
Nếu trực tiếp khuyên Giản Nhất Lăng vô dụng, vậy đành phải nói cho mấy người Giản lão phu nhân bọn họ.
Để Giản lão phu nhân lo lắng đi thôi.
Giản lão phu nhân nghe được lời này của Thái Thấm Nguyệt, cũng không có lộ ra cái biểu tình như Thái Thấm Nguyệt dự đoán.
"Chuyện này xác thật không tốt lắm." Lão phu nhân hơi hơi thở dài một tiếng.
Giản lão phu nhân nhớ tới trước đó không lâu Địch gia lão gia tử tự mình tới thăm bà.
Chuyện này thật sự mơ hồ.
Làm bà đến nay đều cảm thấy có chút không chân thật.
Nhưng sự thật lại