"Ngọa tào! Ngày đó em ấy còn hỏi tôi sau khi thổ lộ muốn làm thế nào, như thế nào nhanh như vậy trực tiếp đính hôn a? Em ấy có phải đã nhảy vọt qua phân đoạn gì quan trọng hay không?"
"Có lẽ đi." Nghe được phản ứng quá kích của La Tú Ân, Giản Vũ Mân tâm tình thoáng vui sướng một ít, "Tôi thực khó chịu, muốn tìm người đánh một trận."
Giản Vũ Mân tâm tình là thật sự không tốt, bởi vì anh biết chính mình không có tư cách đi ngăn cản em gái.
Là mẹ anh hại Giản gia, cũng là mẹ anh dẫn tới em gái phải gặp phải những chuyện đó.
Rất nhiều chuyện anh đều là hậu tri hậu giác mới biết được.
Anh thẹn với em trai em gái của mình.
Anh nghĩ nếu anh có thể lại cảnh giác hơn một ít, nếu anh có thể làm một người anh có trách nhiệm, có lẽ bọn họ là có thể sẽ ít chịu khổ hơn.
Cho nên tới lúc này, mặc kệ em trai em gái anh làm ra cái lựa chọn gì, làm một người anh, đều chỉ có thể ủng hộ cái lựa chọn này.
"Tôi bồi anh đánh đi." La Tú Ân nói.
Chuyện khác La Tú Ân khả năng không thành thạo, giúp không được gì, nhưng mà ở chuyện đánh nhau này, La Tú Ân là tuyệt đối có tư cách.
"Được a." Giản Vũ Mân còn rất chờ mong, "Bất quá cô là nữ, đến lúc đó nếu như bị tôi đánh khóc, cũng đừng oán tôi."
"Anh yên tâm đi, La Tú Ân tôi từ trước đến nay đã đánh cuộc thì có thể nhận thua!"
Vì thế Giản Vũ Mân cùng La Tú Ân hẹn gặp mặt ở câu lạc bộ quyền anh.
Một giờ sau.
Giản Vũ Mân ngã ở trên lôi đài câu lạc bộ quyền anh, từng ngụm từng ngụm mà thở phì phò.
Anh hiện tại toàn thân trên dưới đều đau.
Từ ngực đến đùi, chỗ nào cũng đều đau.
Phỏng chừng ngày mai toàn thân đều là từng khối bầm xanh tím.
Mà này đó đều là do fan trung thành của anh, La Tú Ân ban tặng.
"Vũ, Vũ ca, anh, anh còn tốt đi?" La Tú Ân vẻ mặt xấu hổ lại ngượng ngùng.
Cô ấy một khi đánh lên, liền đắm chìm vào trong đó.
Dẫn tới cô trong lúc nhất thời quên mất, người đang cùng cô