Chu Tử Mặc vội vàng giúp Ôn Nhược trả lời, "Nhược Nhược cô ấy đáp ứng, cô ấy khẳng định đáp ứng, là bác sĩ Phó Nhặt cứu ba cô ấy, cô ấy sao có thể sẽ không đáp ứng chứ?"
"Vậy là tốt nhất."
Địch Quân Thịnh xoay người đi rồi.
Chu Tử Mặc nhìn theo Địch Quân Thịnh rời đi, sau đó quay đầu lại hỏi Ôn Nhược, "Nhược Nhược, người em họ này của em thật là đại tạo hóa, liền cả Thịnh gia cũng đều tự mình vì cô ấy mà chạy một chuyến. Em nói cô ấy muốn đính hôn là chuyện thật vậy chăng? Anh thấy giữa cô ấy cùng Thịnh gia đều có cái gì đó.."
"Anh không cần đoán mò." Ôn Nhược không nghĩ lại nghe Chu Tử Mặc đề cập đến chuyện của Giản Nhất Lăng, "Em đói bụng, có thể giúp em đi mua một chút đồ ăn được không?"
"Được, em nghỉ ngơi đi, đừng quá khổ sở, hiện tại chú và dì đều không có nguy hiểm đến tính mạng."
Chu Tử Mặc an ủi Ôn Nhược hai câu liền ra cửa đi mua đồ ăn cho cô.
Sau khi ra cửa Chu Tử Mặc không có lập tức đi mua đồ ăn, mà là trước đi đến phòng cách vách nơi Giản Nhất Lăng đang nghỉ ngơi.
Anh ta ở cửa nhìn xung quanh một hồi.
Rốt cuộc thấy được Giản Nhất Lăng đang ở trong ăn cái gì.
Bác sĩ Phó Nhặt, nghe đồn là bác sĩ khoa ngoại có tiền đồ nhất ở trong nước.
Ấn tượng đầu tiên đối với cô ấy không tốt là bởi vì lời nói của Ôn Nhược, nhưng mà hiện tại, cô ở trong mắt Chu Tử Mặc là một người cùng Địch Quân Thịnh có quan hệ.
Chu Tử Mặc ở cửa đứng một lúc lâu, mới đi vào, chủ động cùng Giản Nhất Lăng chào hỏi.
"Chào cô, tôi là Chu Tử Mặc, là bạn trai của chị họ cô Ôn Nhược, hôm nay vô cùng cảm ơn cô đã toàn lực cứu trị cho chú Ôn, tôi đại diện cho Ôn Nhược muốn nói lời cám ơn với cô."
"Không khách khí, ông ấy là cậu của tôi." Giản Nhất Lăng trả lời.
"Cô làm việc của cô, chúng tôi cảm ơn cũng là việc chúng tôi phải làm." Chu Tử Mặc thanh âm ôn hòa, ngữ khí chân thành.
"Ân." Giản Nhất Lăng cũng không am hiểu cùng người khác trò chuyện.
"Đúng