"Anh Vũ Bác, em có lời muốn nói cùng anh, chúng ta đi ra ban công nói chuyện đi?"
Giản Vũ Bác nhìn Giản Dật Thần trên mặt kia treo nụ cười, gật đầu.
Hai anh em không biết ở trên ban công nói gì đó, mãi cho đến lúc ăn cơm, hai người mới trở vào.
Giản Dật Thần một hồi tới, nhìn thấy một bàn đồ ăn đầy sắc hương vị, liền mặt đầy ý cười.
"Em gái, em tốt nhất! Biết anh thích ăn cá hầm ớt!"
Để cho Giản Dật Thần cao hứng còn không phải bởi một bàn đầy đồ ăn do chính em gái tự mình làm.
Càng quan trọng là Giản Vũ Bác cùng Giản Nhất Lăng đều còn sống êm đẹp mà ở bên người anh.
Giản Vũ Bác nhìn thấy đồ ăn đặt ở trước mặt anh là cà tím thịt bằm, gà xào ớt, đậu hủ ván sắt.
Đều là những món anh thích ăn.
Em ấy đều nhớ rõ.
Không chỉ là hai người bọn họ, Địch Quân Thịnh thích ăn, ngay cả Lạc Huân, Giản Nhất Lăng đều chiếu cố đến.
###
Cơm nước xong, Giản Dật Thần hố Lạc Huân đi rửa chén.
Lại hố Giản Vũ Bác mang theo Giản Nhất Lăng đi thư phòng.
Lưu lại anh cùng Địch Quân Thịnh hai người.
Địch Quân Thịnh rất có hứng thú mà nhìn Giản Dật Thần, thời điểm anh ấy hố Lạc Huân đi rửa chén anh liền biết anh ấy đang đánh cái chủ ý gì.
"Ngày mai chính là tiệc đính hôn, anh còn muốn lăn lộn như thế nào?" Địch Quân Thịnh biểu tình nhàn nhã.
"Tiệc đính hôn thì thế nào, đính hôn vẫn có khả năng hủy bỏ hôn ước." Giản Dật Thần trên mặt treo nụ cười, giống hồ ly âm hiểm xảo trá.
"Hiện tại người toàn bộ kinh thành đều biết Địch Quân Thịnh tôi muốn cùng tiểu thư duy nhất của nhà anh đính hôn."
"Con gái Giản gia chúng tôi không cần lo gả, hủy bỏ hôn ước hay cần phải có nam nhân lo lắng. Tôi chưa bao giờ cảm thấy nữ nhân hủy bỏ hôn ước liền sẽ hạ giá, đặc biệt là con gái của Giản gia chúng tôi."
"Cho nên anh hạ quyết tâm muốn gây rắc rối với tôi? Ân?"
Giản Dật Thần dừng một chút, kỳ thật anh ấy cũng không muốn cùng Địch Quân Thịnh gây rắc rối, nhưng mà anh ấy lại cần thiết làm như vậy.
"Địch Quân Thịnh, cậu bất quá chỉ là quỷ đoản mệnh, cậu không có cách nào đem lại hạnh phúc cho em