"Không cần, không có việc gì." Bản thân Giản Nhất Lăng nhưng thật ra không quá để ý đến.
"Cái gì không có việc gì chứ, tôi là tiểu đệ của cô, đại tỷ có rất nhiều chuyện hẳn là nên để tiểu đệ tới làm, đây là chuyện thiên kinh địa nghĩa!"
An Dương lấy ra thân phận "Tiểu đệ" của mình.
Thời điểm cậu ta nói mình là tiểu đệ, ngữ khí bá đạo như là cầm trong tay kịch bản ta là "Đại ca".
"Đúng đúng đúng." Hồ Kiều Kiều vội vàng gật đầu.
"Các người.. Muốn làm sao?" Giản Nhất Lăng hỏi.
Đôi mắt to to, nho nhỏ nghi hoặc.
An Dương nói, "Chúng tôi nghĩ kỹ rồi, chúng tôi muốn đi trộm thu thập một chút danh sách những người ở sau lưng trộm nghị luận cô, sau đó tìm hacker cho công bố nó ra ngoài!"
Kế hoạch An Dương đã nghĩ kỹ rồi, liền chỉ chưa thực thi hành động mà thôi.
Hồ Kiều Kiều nói, "Chúng mình còn tính toán đi lên mạng mua đại V gửi tin đi đi, làm cho bọn họ minh bạch, căn bản không phải cậu không xứng với Thịnh gia, nói không chừng vẫn là Thịnh gia không xứng với cậu đâu!"
Bọn họ hai người cũng không nghĩ tới chủ ý đặc biệt tốt, liền cảm thấy muốn gậy ông đập lưng ông.
An Dương tức giận bất bình, "Địch Quân Thịnh kia cũng không có gì tốt, cũng chính là đầu thai tốt một chút mà thôi, cùng đại tỷ còn kém xa, dựa vào cái gì nói đại tỷ không xứng với anh ta?"
An Dương nói xong, hai người trước mặt đều nhìn cậu ta mà không nói chuyện.
"Làm sao vậy? Hai người làm gì nhìn tôi như vậy, tôi nói không đúng sao?"
"Các cô ấy đại khái là đang nhìn tôi."
Sau lưng An Dương truyền đến giọng nói của Địch Quân Thịnh.
An Dương nháy mắt hóa thạch.
Nguyên lai Địch Quân Thịnh cũng ở nhà.
Chẳng qua vừa rồi anh ấy vẫn luôn không ra tới, làm cho cậu ta nghĩ lầm anh ấy không ở nhà.
"Thịnh, Thịnh gia.." An Dương chậm rãi quay đầu đi, đối với khuôn mặt "cười nhạt" kia của Địch Quân Thịnh, nuốt một ngụm nước miếng.
Địch Quân Thịnh liền như vậy ý cười doanh doanh mà nhìn An Dương, cũng không nói lời nào.
Này thực sự đem An Dương cấp khẩn trương tới rồi.
Mặc kệ vừa rồi cậu ta nói được có bao nhiêu đúng lý hợp