Chương 31 (1)
"Ưmーー!"
Hơi thở nóng rực mang theo mùi hương ngọt lịm phả vào mặt, môi dưới của anh bị Kỷ Khanh Khanh cắn không chút lưu tình. Xúc cảm mềm mại truyền đến, trái tim của Lục Lệ Hành nhảy lên, khiến cho anh ngơ ngẩn một lúc lâu. Nhưng chỉ là một lúc thôi, lập tức thay thế bằng cảm giác đau đớn trên môi, anh nhíu mày thật chặt.
Hai tay anh nắm lấy bả vai của Kỷ Khanh Khanh, muốn đẩy cô ra, nhưng Kỷ Khanh Khanh khi say rượu tựa như con rồng độc ác tham lam, xem bản thân anh như là bảo bối giấu trong hang ổ của cô. Càng đáng ghét hơn, chính là hai hàm răng của cô đang cắn lấy môi dưới của anh, còn nghiến qua nghiến lại.
Hai hàm răng dùng sức, Lục Lệ Hành đẩy cô ra, người chịu đau vẫn là anh.
Hôm nay Lục Lệ Hành đã chính thức lĩnh hội được cái gọi là "miệng lưỡi bén nhọn".
"Kỷ Khanh Khanh! Cô mau tỉnh lại!"
Kỷ Khanh Khanh sau khi say rượu tất nhiên là không thể thanh tỉnh, lúc nghiến răng lại cảm giác có vẻ rất khó bị cắn đứt. Hàm răng thả lỏng ra, cúi người xuống nhìn Lục Lệ Hành, "Anh sao lại như vậy nhỉ, sao lại cắn không đứt?"
Trên tay của Lục Lệ Hành dùng sức, ấn Kỷ Khanh Khanh đang ngồi bên hông anh ngồi lại xuống giường. Sau đó anh đưa tay dò xem khoé môi, trên đầu ngón tay của anh còn thấy vết máu mờ nhạt, cẩn thận sờ sờ, còn có cả vết răng lõm xuống.
Kỷ Khanh Khanh chóng mặt nằm trên giường, đầu óc mơ hồ, giật mình ngẩn ngơ nhìn trần nhà thật lâu. Cô xoay người lại nhìn thấy tấm lưng rộng lớn, không chút suy nghĩ, vươn tay vòng qua eo của Lục Lệ Hành, đôi gò má dụi dụi vào phần eo của anh.
Lục Lệ Hành đang chuẩn bị muốn bước đến toilet, muốn nhìn xem môi mình đã ra nông nổi nào. Bất ngờ anh bị hai tay của Kỷ Khanh Khanh ôm lấy, vừa chuẩn bị kéo hai tay của Kỷ Khanh Khanh ra, một âm thanh trong đầu anh lại vang lên.
~~ "Cảnh báo tử vong, xin hãy ôm vợ ngài ngủ trong vòng 1h, nhiệm vụ thất bại hoặc từ bỏ sẽ khấu trừ 10 điểm HP."
Cánh tay đang ôm eo của anh siết chặt, Lục Lệ Hành có thể cảm nhận được Kỷ Khanh Khanh đang xê dịch đến gần anh hơn.
"Một tiếng 10 điểm HP? Ta nhớ ngươi đã từng nói, ta cùng cô ấy chung chăn chung gối sẽ không bị trừ điểm HP mà."
~~ "Đó là vào buổi tối, còn bây giờ là ban ngày. Nhiệm vụ ôm cô ấy ngủ, không giống nhau, nhưng nếu như nhiệm vụ thành công, có thể thưởng thêm 10 điểm HP. Còn buổi tối ngủ cùng nhau thì không thưởng thêm HP nào nữa."
Cảm nhận luồng hơi thở nóng rực ở trên eo, Lục Lệ Hành cúi đầu chăm chú nhìn vào cánh tay đang ôm ngang hông mình. Giọng nói của anh trầm lại, giữ nguyên quần áo rồi nằm xuống.
Kỷ Khanh Khanh thoải mái dụi dụi vào người anh, nghiêng người đối mặt với anh, dùng cả tay chân quấn lấy anh.
Cả lúc ngủ hay lúc say cũng mang hạnh kiểm xấu.
~~ "Xin ngài chú ý, không phải Kỷ Khanh Khanh ôm ngài, mà là ngài ôm Kỷ Khanh Khanh!"
Lục Lệ Hành lại nhíu mày, một tay khoác lên lưng của Kỷ Khanh Khanh.
Cành cạch, cửa mở ra.
Dì Bùi bưng ly nước từ ngoài cửa đi vào, "Thiếu gia, cậu cho phu nhân uống thêm một chút..."
Lời còn ở trên môi, bà ngẩng đầu lên, nhìn thấy hai người Lục Lệ Hành và Kỷ Khanh Khanh đối diện bà đang ôm nhau ngủ.
Nhất thời, sắc mặt dì Bùi kinh hãi, dừng bước lại, bà che miệng, sợ sẽ đánh thức hai người trên giường. Bà nhón từng bước lùi về phía sau, đến khi bà đã lùi đến tận cửa, đôi mắt vẫn không dịch chuyển khỏi hai người họ. Trong lòng của bà đang ngập tràn niềm vui và kích động, chậm rãi đóng cửa phòng lại.
"Lão tiên sinh! Lão tiên sinh ơi! Tin tốt! Tin cực kỳ tốt!"
Lục Lệ Hành mở mắt, thấp thoáng có thể nghe thấy giọng của dì Bùi dần dần đi xa.
"..."
Anh thở dài, cúi đầu nhìn Kỷ Khanh Khanh đang tựa vào lòng mình ngủ say, vô cùng nhức đầu.
Với tốc độ truyền bá thông tin của dì Bùi, chỉ một lát nữa thôi là tất cả mọi người ai ai cũng sẽ biết. Nhưng điều này ngược lại cũng không có gì đặc biệt, anh và Kỷ Khanh Khanh là vợ chồng, đây là chuyện nên làm.
Nhưng đợi đến khi Kỷ Khanh Khanh tỉnh dậy, anh biết phải giải thích thế nào đây?
Hơi thở đều đặn của Kỷ Khanh Khanh truyền đến, sức lực ôm lấy tay và chân anh cũng dần dần thả lỏng, chỉ để hờ lên hông của anh. Lục Lệ Hành cầm lấy tay cô nắm thật chặt, trong đầu nhớ lại những lời cô đã nói khi say rượu.
Mỗi