Chương 46(2)
Chương 46(2)
"Anh có đi không đây?"
-『Thời gian đã đạt, hoàn thành nhiệm vụ, HP+5, HP hiện tại 537 tiếng.』
Lục Lệ Hành ôm Kỷ Khanh Khanh từ từ buông ra, "Tôi đi nhé."
Mặt Kỷ Khanh Khanh đã xấu hổ đến nỗi đỏ như trái cà chua, vội vàng lùi về phía sau, cô e sợ anh sẽ làm ra động tác nào gây sự chú ý nữa, "Hẹn gặp lại."
Lục Lệ Hành nhìn cô thật sâu, sau đó quay người nhanh chóng bước đi, người đàn ông mặc âu phục chạy bước chậm mới có thể đuổi kịp.
Lục Lệ Đình lái xe chạy phía sau xe của Lục Lệ Hành, Thẩm Vi Vi ngồi ở ghế phụ cùng theo hắn trở về.
Trên đường đi trong lòng Lục Lệ Đình có chút không yên, mắt hắn nhìn phía trước không biết đang suy nghĩ cái gì, nhất thời bầu không khí trong xe có chút nặng nề.
"Lệ Đình, lần này đã làm phiền anh rồi, còn để anh đường xa chạy đến đây chở em về."
"Em là bạn gái của anh, bạn trai tới đón bạn gái là lẽ đương nhiên, em nói cái gì khách sáo như vậy."
Thẩm Vi Vi cười hì hì, "Anh nói cũng đúng."
"Lần này trở về phải thay đổi người đại diện, không biết em sẽ bị ai tiếp nhận." Cô thở dài, lời nói có mấy phần cô đơn, "Mạnh Tầm cô ấy làm người đại diện rất tốt, đôi khi sẽ bị phạt vì người nghệ sĩ làm ra chuyện không đúng mực. Lệ Đình ơi, anh có thể giúp em nói một tiếng với Lục tiên sinh được không anh? Để giữ Mạnh Tầm ở lại Thiên Ngu, em ở bên cạnh cô ấy đã lâu nên không muốn đổi dại diện khác."
Lục Lệ Hành trầm ngâm, giữa hai lông mày toát lên vẻ khó xử, rẽ theo chiếc xe của Lục Lệ Hành ở phía trước, hắn thấp giọng mang theo giọng điệu áy náy, "Thật xin lỗi em, Vi Vi, lúc trước anh đã từng nói chuyện với anh hai, sẽ không lợi dụng tài nguyên của nhà Lục, càng sẽ không dùng thân phận của anh hai của anh mà làm chuyện vượt quá bổn phận, cho nên..."
Nét cười bên môi của Thẩm Vi Vi dần phai nhạt, Lục Lệ Đình tựa như nhận ra điều gì, hắn quay đầu nhìn Thẩm Vi Vi, nhìn thấy nụ cười trên mặt Vi Vi vẫn trước sau như một, không có sự khác biệt quá lớn.
"Không sao, bản thân em có thể tự cố gắng phấn đấu, dựa vào khả năng của mình mà thử vai, nhất định sẽ có đạo diễn nhìn ra năng lực của em, anh không cần cảm thấy áy náy đâu, sau này chúng ta phải tự nỗ lực, cuộc sống sau này nhất định sẽ càng ngày càng hạnh phúc!"
Một tay Lục Lệ Đình buông tay lái, nắm chặt tay Thẩm Vi Vi, trên mặt tràn ngập ý cười tươi tắn, "Vi Vi, cảm ơn em đã thông cảm cho anh."
"Em ở bên anh đã bốn năm, còn không hiểu anh sao?" Cô ta tựa như nghĩ ra điều gì đó, mặt liền xụ xuống, "Nhưng mà em cảm thấy, anh vẫn còn cảm tình với Kỷ Khanh Khanh đúng không?"
"Em đừng đoán mò!"
"Em không đoán mò, em là phụ nữ, em có thể cảm nhận được ánh mắt anh nhìn Khanh Khanh không đúng."
Bị Thẩm Vi Vi nói, Lục Lệ Đình nhớ lại dấu ấn đỏ trên cổ và xương quai xanh của Thẩm Vi Vi. Trong lòng hắn rối bời, chỉ đành nắm tay Vi Vi thật chặt, "Không thể nào, chắc chắn em nhìn lầm rồi."
"Thật ra điều này cũng bình thường, Kỷ Khanh Khanh là bạn gái đầu tiên của anh, cũng là mối tình đầu của anh, mọi người luôn có cảm giác đặc biệt với mối tình đầu. Cho dù đã chia tay, tận đáy lòng vẫn sẽ giữ một vị trí dành cho mối tình đầu, anh không thể quên cô ấy em có thể hiểu được, em đã ở bên cạnh anh bốn năm, chẳng lẽ tới hôm nay mới đem chuyện này ra trách anh sao?"
Thẩm Vi Vi cười cười, "Thật ra Khanh Khanh đẹp hơn em, trong showbiz cũng nổi tiếng hơn em, cô ấy so với em còn xứng đôi với anh hơn..."
"Em đừng nói bậy." Lục Lệ Đình dùng ánh mắt trách cứ nhìn ả, "Cô ta đã là quá khứ, em không cần phải nhắc lại, đời này ngoại trừ em anh sẽ không yêu ai."
"Thật không?"
"Đương nhiên là thật! Hơn nữa bây giờ cô ta là vợ của anh hai, em cho là anh và cô ta có khả năng gì với nhau sao?"
"Nhắc đến ngài Lục, ngài ấy và Khanh Khanh rất yêu nhau." Thẩm Vi Vi kể lại những điều cô ta đã tận mắt chứng kiến tại trường quay trong khoảng thời gian gần đây, nói cho Lục Lệ Đình nghe, "Khanh Khanh đến trường quay vào buổi tối, vậy mà ngài Lục còn chạy đến, không chỉ như vậy, ngài Lục còn nấu cơm cho Khanh Khanh. Khi Khanh Khanh bị bệnh, cũng là ngài ấy lo lắng dẫn vào bệnh viện."
"Nấu cơm?" Tay Lục Lệ Đình thiếu chút nữa đánh sai tay lái.
Lục Lệ Hành nấu cơm?
Hắn lớn đến chừng này còn chưa bao giờ chứng kiến Lục Lệ Hành đứng trong phòng bếp, vậy mà vì một người con gái mà nấu ăn?
Không thể nào!
Tận đáy lòng Lục Lệ Đình bác bỏ lời đồn đãi