Chương 55
Sau khi trở về nhà họ Lục, Lục Lệ Hành kể lại chuyện đã phát sinh ngày hôm nay cho Lục lão tiên sinh nghe.
Ông là người từng trải, hạng người nào cũng từng gặp, từng quen biết, đối với cách làm của Lục Lệ Hành ông cũng không nhiều lời, chỉ nói một câu: "Cháu sắp kết hôn, về chuyện công việc nên đặt lại một bên, cháu làm việc bận rộn nhiều năm như vậy nên nhân cơ hội này cho bản thân thư giãn cũng tốt."
Theo như lời Lục lão tiên sinh, Lục Lệ Hành bận trăm công ngàn việc, công việc gần như trở thành thói quen sinh hoạt hằng ngày của anh, đột nhiên lại trở nên rảnh rỗi anh lại không biết mình nên làm gì.
Sau bữa ăn tối, Kỷ Khanh Khanh nhận được điện thoại từ Tần Việt.
Giọng nói của Tần Việt hơi đắn đo: "Là thế này, cô nhớ lúc trước tôi đã nói về chuyện hai chương trình giải trí đúng không? Sau khi cả nhóm bàn bạc lại cho rằng cô nên tham gia chương trình thách thức mạo hiểm sẽ phù hợp hơn. Tôi vốn đã liên hệ với ban biên kịch truyền hình, nhưng hôm nay đạo diễn chương trình gọi điện cho tôi, nói chương trình đã chọn khách mời ổn thoả cả rồi."
Kỷ Khanh Khanh nghe thấy thế cũng không có quá nhiều cảm giác, trong giới giải trí chuyện đoạt cơ hội diễn cũng là chuyện bình thường, không thể nào nắm chắc 100% đó nhất định là của mình.
"Nhưng mà chương trình tình yêu tôi đã nói với cô..."
Còn chưa đợi Tần Việt nói xong, Kỷ Khanh Khanh đã ngắt lời anh ta: "Chương trình tình yêu tôi cảm thấy mình không thích hợp đâu."
Tần Việt nào biết nguyên nhân mà Kỷ Khanh Khanh không chọn chương trình này, nếu không đánh chết anh ta cũng không dám khiêu chiến với quyền thế của Lục Lệ Hành.
"Cô nghe tôi nói đã, tôi thấy mấy chương trình gần đây gần đây có chính sách kiểm tra rất gắt gao, nên chương trình giải trí cũng không có nhiều, chương trình Thử thách mạo hiểm đã bị người khác đoạt lấy, với tình hình kinh tế của chúng ta chỉ có thể tham gia chương trình còn lại. Tôi biết nỗi băn khoăn của cô, nhưng tình hình hiện nay của cô chắc cô cũng đã rõ, nếu chúng ta có thể nắm được tiết mục này, không chừng sau này có thể loại bỏ hết danh tiếng xấu. Phim truyền hình mà cô từng đóng cũng sẽ truyền bá sau chương trình này, mức độ đề cập sẽ ngày càng tăng, cô sẽ có cơ hội thật tốt để xoay mình!"
Mặc cho Tần Việt nói đến tương lai tươi sáng tốt đẹp, Kỷ Khanh Khanh vẫn giữ nguyên ý định từ chối.
Chương trình tình yêu là cùng một minh tinh xa lạ sinh hoạt cùng nhau trong ba ngày, nhất định phải có tiếp xúc thân mật, nói không chừng có thể lại bị bới móc ra tiếng xấu, cô không chỉ không còn độc thân mà còn có kế hoạch kết hôn. Bây giờ còn ra ngoài cùng người con trai khác 'anh anh em em', hơn nữa còn phát sóng rộng rãi trên Tv.
Không chỉ mơ hồ 'cắm sừng' cho Lục Lệ Hành, nếu Lục Lệ Hành không giết cô thì sau khi tin tức kết hôn bị truyền ra, fans nhất định sẽ ném đá cô tới chết!
Kỷ Khanh Khanh càng không ngờ Tần Việt còn có ý này, anh ta dò hỏi: "Hay là, cô thử mời sếp Lục cũng tham gia chương trình này xem?"
Lục Lệ Hành và cô cùng tham gia chương trình?
Kỷ Khanh Khanh ngẩn người.
Nói đùa, một sếp Lục bận trăm công ngàn việc nào có thời gian tham gia chương trình này cùng cô chứ?
Kỷ Khanh Khanh từ chối ngay tắp lự, kết quả ra sao không cần hỏi cũng biết.
"Không thể có chuyện đó được, một người bận rộn như anh ấy không thề tham gia được, như vậy đi anh Tần, nếu bây giờ không có cơ hội tham gia chương trình giải trí thì đợi sau này đi, chắc chắn sau này sẽ có cơ hội thôi mà."
Tần Việt thấy Kỷ Khanh Khanh quyết tâm cũng không tiếp tục khuyên bảo nữa. "Được, vậy trước mắt cứ thế này, sau này nếu có cơ hội tôi sẽ thông báo cho cô biết."
Nói thêm vài câu, lúc này Kỷ Khanh Khanh mới ngắt điện thoại.
Trong tin nhắn đạo diễn Chu gửi đến, ông nói rằng Poster phim đã có cô lên Weibo xem thử một chút.
Kỷ Khanh Khanh mở Weibo ra, bấm vào tài khoản có tích xanh của đoàn phim, họ đã đăng ảnh diễn viên lên, tất cả đều được Photoshop, Kỷ Khanh Khanh mặc áo hoa đào màu đỏ thắm, vô cùng xinh đẹp lại đáng yêu.
Vì hình đăng trên Weibo còn có Tưởng Tố và Thích Tĩnh Vân, bình luận phía dưới dần dần xôn xao không ngớt.
Chỉ vài phút ngắn ngủi, mà bình luận dần tăng lên 500, cô lướt xuống đọc, đa phần không phải bình luận tốt về mình.
"Muốn biết poster ai là người Photoshop, nhìn mặt Kỷ Khanh Khanh đi là biết, có thể P từ bà thím già thành như vậy, tui bái phục."
'Kỷ Khanh Khanh hung ác' đứng top bình luận.
Mắt mọc ở đâu vậy?
Nếu mắt trở nên vô dụng có thể quyên góp cho người khác.
Mặt cô như bà thím? Nhan sắc trẻ trung xinh đẹp lại giống bà thím già?
Còn có thể trợn mắt nói dối trắng trợn, làm cô tức muốn hộc máu!
Lục Lệ Hành khắp người đầy hơi nước từ phòng tắm bước ra, anh thấy Kỷ Khanh Khanh nhìn điện thoại với vẻ mặt cáu giận, thuận miệng hỏi một câu: "Cô làm sao thế?"
Kỷ Khanh Khanh bị bình luận chọc tức, dứt khoát khoá luôn bình luận không thèm quan tâm nữa: "Không có gì."
Giọng điệu rất khác thường, Lục Lệ Hành nhướn mày không hỏi nữa.
Sáng hôm sau, Lục Lệ Hành nhìn trên bàn làm việc của mình có nhiều hơn một xấp tài liệu, hạng mục sơ xuất lần trước đã được giải quyết, công ty dạo gần đây cũng không có hạng mục lớn nào cần phải anh giải quyết, lượng công việc nhẹ đi không ít.
Trần Nhu đưa cho anh một tờ giấy, lần đầu tiên xin Lục Lệ Hành cho nghỉ phép.
"Cô xin nghỉ phép à?" Với tư cách là trợ lý của Lục Lệ Hành, Trần Nhu lại là một người tận tâm trong công việc, bởi vì Lục Lệ Hành không biết nghỉ ngơi nên ngày nghỉ của cô nàng cũng ít ỏi đến đáng thương.
Hai gò má của Trần Nhu phiếm hồng: "Tổng giám đốc Lục, ngài nhớ nửa năm trước tôi kết hôn không? Nhưng lúc ấy cả tôi và ông nhà đều rất bận cho nên cứ kéo dài kế hoạch trăng mật mãi. Yêu đương với anh ấy ba năm, ngược lại sau khi kết hôn lại không có thời gian. Tôi xem gần đây trong công ty khá ổn định, nên tôi định xin nghỉ phép vài ngày để hưởng tuần trăng mật ạ."
Trần Nhu nhắc anh mới nhớ nửa năm trước cô kết hôn, trong khoảng thời gian gần đây đúng là Trần Nhu luôn bận rộn theo sát anh, anh lập tức ký xác nhận nghỉ phép cho cô.
"Khoan đã..." Lục Lệ Hành sửng sốt tựa như nghĩ đến điều gì đó, gọi Trần Nhu lại.
Trần Nhu quay đầu lại, "Sếp Lục, ngài có điều gì cần phân phó ạ?"
"Cô và chồng mình đã yêu nhau ba năm?"
"Vâng, chúng tôi quen nhau ba năm."
Lục Lệ Hành đặt bút xuống, ngẩn người