Lâm Nguyệt nhíu mày, pháp khí ở đây rất được, chẳng qua giá cả quá đắt, điều này khiến nàng hơi dơ dự. Thật sự không phải Lâm Nguyệt không dám bỏ linh thạch ra mua, mà những pháp khí đó thật đắt vô cùng.
Nàng nhìn lướt qua, pháp khí yết giá trong quầy ở linh khí phường này ít nhất là hơn ba trăm linh thạch, tùy theo chất lượng tốt hay kém mà đều xấp xỉ một nghìn, còn Lâm Nguyệt có thể để mắt tới dĩ nhiên là mấy ngàn hoặc hơn vạn linh thạch.
Mấy ngàn linh thạch Lâm Nguyệt cũng miễn cưỡng có thể lấy ra, nhưng hơn vạn linh thạch nàng nhất định phải dùng tới linh thạch trong không gian mới mua được. nàng ở Côn Lôn mười năm, cũng tích cóp được mười mấy ngàn linh thạch, so với các đệ tử khác, xem như kẻ có tiền, nhưng giờ nàng mới biết, chút linh thạch này của nàng chẳng đủ nhét kẽ răng.
Nghĩ đến đây, Lâm Nguyệt bất giác cười khổ. Một món pháp khí khá hơn chút cũng sẽ cần tới gần vạn linh thạch mới có thể mua nổi, đừng nói tới đan dược hay linh phù gì gì đó, nếu không có nguồn tiền giàu có thì việc tu luyện cũng thật gian nan vô cùng.
Hiện giờ nàng cuối cùng cũng hiểu chút, vì cái gì mà tu sĩ đều tham tiền như vậy, hóa ra đều là bởi nguyên nhân thế, may trong không gian của nàng có không ít linh thạch, nếu không nàng cũng không biết sau này mình đi tìm linh thạch ở đâu nữa.
Ở giới tu chân muốn kinh doanh linh thạch cũng không dễ, tất cả linh mạch linh quáng La Châu gần như đều bị các môn phái gia tộc lớn nhỏ khống chế, số còn dư lại thì cũng bị một số tu sĩ có tu vi thâm sâu chiếm riêng, vì thế mới nói, tu sĩ bình thường muốn kiếm linh thạch thật đúng là khó vô cùng, trừ phi dùng thủ đoạn giết người đoạt bảo, nếu không chỉ có đi mạo hiểm săn giết yêu thú mới được.
Lâm Nguyệt thở dài, thu lại cảm thán trong lòng, bất kể thế nào, pháp khí công kích vẫn nên mua, nếu không nàng không tin là chống lại được với Diệp Khuynh Tuyết.
Nghĩ đến đây, Lâm Nguyệt bắt đầu quan sát pháp khí trong quầy cẩn thận. Một lát sau, đôi mắt nàng nheo lại, hai tròng mắt nhìn chằm chằm vào món pháp khí thoạt nhìn trông cũ nát không trọn vẹn ở góc quầy hàng.
Đó là một loại pháp khí hình loan đao, thoạt nhìn như hình trăng lưỡi liềm, bụi bẩn, trên mặt hiện đầy nét hoa văn cổ xưa, vết đao có mấy lỗ nhỏ, thân đao cũng có chút vết nứt, thoạt nhìn giống như một thứ tàn phẩm bị vứt bỏ vậy.
“Chủ quán, món