“Tử Ngọc lão tặc, muốn giết ta, ngươi cũng phải trả giá thật lớn!”
Tay giữ chặt dây cung, đột nhiên buông ra, mũi tên vàng đỏ trong nháy mắt bắn ra khỏi dây cung, như một vệt sao băng bay thẳng lên bầu trời, mà ngay lúc tên bắn ra nhanh, kéo thành một vệt cong trên không trung, khiến hư không vặn vẹo, cứ như không chấp nhận nổi sức mạnh của mũi tên, bắt đầu sụp đổ.
Mũi tên vọt lên không trung tạo thành một luồng sáng vàng chói mắt, ánh hào quang bộc phát tràn ra cơn uy áp hủy thiên diệt địa, tiếng gào thét sắc nhọn chói tai, khiến trời đất run rẩy mãi, thanh thế kinh hãi ấy đáng sợ tới cực điểm!
Chỉ một mũi tên, là toàn bộ huyết mạch tộc Nguyệt tập trung từ trong cơ thể Lâm Nguyệt ngưng tụ mà thành, kể từ lúc dung hợp được thần cách và huyết mạch, thân thể Lâm Nguyệt sớm đã biến thành bán thần thể, có uy lực của thần huyết mạch, chẳng phải chuyện đùa, từ huyết mạch thần tộc ngưng tụ ra mũi tên uy lực của nó đã vượt xa với toàn bộ pháp bảo của giới tu chân!
Đây là đại sát cuối cùng của Lâm Nguyệt, cũng là lá bài tẩy cuối cùng của nàng! Mũi tên màu vàng đỏ phát ra tiếng rít sắc bén, chỉ xoẹt trong tích tắc, cả nửa bầu trời đen kịt đột nhiên bị chiếu sáng, từng đợt gào thét và tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa, tựa như tia chớp vọt thẳng lên huyết phù áp chế trên không trung!
“Chỉ có chút thủ đoạn, nhưng trước mặt lão phu, bất cứ thủ đoạn nào của ngươi cũng vô dụng thôi!” Hư ảnh trên không trung của Tử ngọc đạo quân trôi lơ lửng trong lốc xoáy nhìn mơ hồ, song giọng lại lạnh lẽo vô cùng!
Ngay khi mũi tên vàng đỏ bắn tới trong nháy mắt, lại chụp mạnh tay xuống lần nữa!
“Để cho lão phu tiếp tục!” Tử ngọc đạo quân thét lạnh một tiếng, theo động tác của lão ta, một lực lượng kinh thiên động địa từ trong chưởng của lão ta bung ra, hướng về phía huyết phù đang áp chế điên cuồng!
“Xụt..”
Một tiếng giòn tan rất nhỏ vang lên, mũi tên vàng đỏ như tia chớp đâm thẳng vòa trong huyết phù khổng lồ, lực lượng vô hình có thể hủy thiên diệt địa của song phương nháy mắt đụng nhau, trong không trung nổi lên cuồng phong tàn sát cực lớn, trong nháy mắt hư không chung quanh đều bị ảnh hưởng cơn bão này, trong hư không xuất hiện từng vết rạn, cứ như không chịu nổi uy lực cường đại này, sụp đổ ầm ầm!
Ngoài tiếng vỡ giòn tan rất nhỏ ấy ra, tiếng va chạm lặng lẽ, thì không còn phát ra một tia thanh âm nào nữa. Toàn bộ trời đất trong nháy mắt như lọt vào trong cảnh tĩnh mịch, đến tiếng gió cũng biến mất hoàn toàn.
Chỉ có Lâm Nguyệt và Tử ngọc đạo quân biết rõ, ở không trung, một lực lượng cường hãn vô hình đang ở trong thiên địa điên cuồng muốn nổ tung rồi!
Chỉ sau giây phút tĩnh mịch ngắn ngủi, đột nhiện chung quanh truyền tới từng đợt ầm ầm, trong nháy mắt cả sơn cốc bụi đất mù mịt, núi non quanh sơn cốc bị cơn lốc khổng lồ làm sụp đổ từng khúc, cả vùng đất chấn động không ngớt, gió lốc ngập tràn khắp nơi, lại san bằng cả sơn cốc cứng rắn, thậm chí còn tạo thành hơn mười vết nứt khổng lồ trên mặt đất…
“Phốc!”
Sắc mặt Lâm Nguyệt trắng như tờ giấy, phun mạnh ngụm máu tươi, thân hình mảnh mai mềm mại của nàng bị cơn lốc tàn sát cuốn vào, thân thể ấy bị đánh bật ngược ra đằng sau, chỉ nghe “binh binh” mấy tiếng, tầng băng lá chắn quanh người bị gió lốc đánh nát thành bụi phấn!
Khó khăn lắm mới đứng vững, Lâm Nguyệt ngẩng mạnh đều lên hai mắt đỏ rực nhìn lên bầu trời, trên mặt giờ phút này trông cực kỳ dữ tợn, hai tay bấm mạnh linh quyết, một luống hấp lực nháy mắt tràn ra trong cơ thể nàng, chung quanh linh khí hơn mười dặm ào tới, Lâm Nguyệt quát khẽ một tiếng, phất mạnh về phía không trung!
“Phá cho ta!”
Lại một lực lượng vô dình ào tới, trực tiếp cắm thẳng vào mũi tên vàng đỏ ở chính giữa trung tâm huyết phù, mũi tên vốn đang bị ép ở giữa run rẩy, màu vàng đỏ như máu trong mũi tên như chuyển động, đầu mũi tên lại đâm vào thêm vài phần!
Mà theo đầu mũi tên vàng đỏ đâm vào, huyết phù khổng lồ phát ra âm thanh ken két chói tai, một vết rát nhỏ xuất hiện ở trên huyết phù.
Động tác tử ngọc đạo quân cũng ngừng lại, song lại nhanh chóng hừ lạnh, lại chộp một chưởng xuống lần nữa!
“Thế mà dám to gan, đi tìm chết đi!”
Một chưởng của tử ngọc đạo quân, mang theo hơi thở áp chế hủy diệt tất cả, hướng thẳng mũi tên cắm giữ huyết phù kia mà đi, đúng thật muốn một chưởng đánh ta mũi tên kia!
Nguyệt Thần tên đã là lá bài tẩy cuối cùng của Lâm Nguyệt, cũng là mấu chốt hóa giải nguy cơ duy nhất của nàng, sao nàng để mặc tử ngọc đạo quân phá hủy chứ?
Nàng vốn cực kỳ thông minh, mặc dù phân thân tử ngọc đạo quân này xuất hiện ở đây, nhưng bản thể đối phương lại ở rất xa bên ngoài, giờ phút này uy hiếp lớn nhất không phải là phân thân tử ngọc đạo quân, mà là đám huyết phù khổng lồ đang giáng từ không trung xuống kia!
Huyết phù ấy mặc dù Lâm Nguyệt không biết là gì, nhưng nó tỏa ra hơi thở tà ác lạnh lẽo khiến Lâm Nguyệt hiểu, thứ này mới chân chính là thứ uy hiếp đến tính mạng của nàng! Còn phân thân tử ngọc đạo quân nhìn hơi thở cực kỳ to lớn, nếu không có huyết phù làm dẫn, đối phương vốn không thể làm nàng bị thương tý nào được!
Vì thế bất luận thế nào, nàng đều phải lợi dụng kích cuối cùng này, đem phá hủy huyết phù kia!
Nguyệt Thần Tên là sát chiêu duy nhất hiện giờ của nàng, cũng là thủ đoạn cuối cùng của nàng đối kháng tử ngọc đạo quân, nếu Nguyệt Thần Tên không cách nào phá hủy được huyết phù này, vậy nàng chỉ có một con đường là chết!
“Tử Ngọc lão tặc, Lâm Nguyệt ta dù có chết, cũng phải kéo lão xuống địa ngục cùng!” Đột Nhiên Lâm Nguyệt khàn giọng lên tiếng, chẳng để ý máu tươi trào ra khỏi miệng tý nào, lại cố chống đỡ không ngã xuống, liều lĩnh giơ hai tay lên đẩy lên trên bầu trời.
Một chưởng của tử ngọc đạo quân chụp xuống, Lâm Nguyệt lại nghênh tiếp một chưởng, hai người lấy huyết phù làm dẫn, lần đầu tiên xuất heienj song phương trực tiếp va chạm!
Từng đợt âm thanh ầm ầm trong trời đất vang vọng, khổng lồ, cứ như có thể phá hủy hết tất cả lực lượng khổng lồ từ trên không trung lao thẳng xuống Lâm Nguyệt!
“phốc!”
Trong miệng Lâm Nguyệt máu tươi tràn ra lêng láng, làn tóc đen dài bồng bềnh trong gió, da thịt như không chịu nổi áp lực lớn, xuất hiện từng vết nứt, máu tươi trong nháy mắt tuôn ra, khiến cả người biến thành người máu!
Khuôn mặt nhỏ cỡ bàn tay đầy vẻ dữ tợn, dưới một kích thế này, nhưng thất khiếu cùng chảy máu, giờ phút này toàn thân nàng đẫm máu tươi, mặt mũi càng thêm điên cuồng dữ tợn, cứ như ác ma bò ra từ địa ngục vậy, nhìn cực kỳ kinh người!
“A!”
Lâm Nguyệt phát ra tiếng gào thét tuyệt vọng, thân thể nghiền nát rơi nặng trên mặt đất ngừng lại, sau đó lại vững vàng bước tới, thân thể trong nháy mắt rời khỏi mặt đất, liều lĩnh đánh tới huyết phù trên bầu trời!
Nàng không tin, đem hết toàn lực mà nàng vẫn không cách nào phá hủy được huyết phù kia! Nàng không tin, nàng đem hết toàn lực, dùng mạng miễn cưỡng xuất ra Nguyệt Thần Tên mà không phá hủy được huyết phù này!
Nàng không tin được!
Nàng nhìn ra, huyết phù này là do tử ngọc đạo quân lấy máu Diệp Khuynh Tuyết làm dẫn, lấy thân làm môi giới, dùng bí thuật quỷ dị, chỉ cần phá hủy được huyết phù này, chẳng khác nào phá hủy được Diệp Khuynh Tuyết và tử ngọc đạo quân!
Huyết phù này nếu bị hủy, đến lúc đó dù cho Diệp Khuynh Tuyết và tử ngọc đạo quân không chết cũng bị thương nặng!
Lâm Nguyệt tính tình trời sinh đã có một luồng tàn nhẫn, bất cứ cái gì muốn giết nàng, nàng đều muốn đối phương phải trả giá lớn!
Cần gì đối phương là tử ngọc đạo quân là tu sĩ hóa thần và Diệp Khuynh Tuyết là đứa con trời sủng chứ!
Thân hình mảnh mai mềm mại của Lâm Nguyệt tựa như tia chớp đánh tới huyết phù, hơi thở toàn thân giờ phút này ầm ầm bộc phát, mang theo tư thế làm việc không chùn bước, phóng thẳng tới!
Có lẽ bị lấy cảm xúc quyết tuyệt của Lâm Nguyệt, Nguyệt Thần Tên cắm trên huyết phù kia phát ra từng đợt không ổn định, màu vàng đỏ cứ chớp lên không ngừng, lại dừng lại trên mũi tên chậm rãi đâm thẳng vào giữa huyết phù lần nữa.
“Muốn chết!” Tử ngọc đạo quân liếc nhìn mũi tên cắm vào chính giữ huyết phù, trong mắt chợt lóe lên tia kiêng kỵ, song thần sắc nhanh chóng thu lại, ánh mắt chợt lóe lên, hừ lạnh một tiếng, đột nhiên giơ mạnh tay bổ thẳng xuống Lâm Nguyệt!
Một chộp này, đúng là tránh đi huyết phù, mà trực tiếp hướng thẳng tới Lâm Nguyệt! Năm ngón tay khổng lồ hư ảnh xuất hiện giữa không trung, trực tiếp hạ thẳng xuống thân ảnh Lâm Nguyệt giữa không trung, nhưng Lâm Nguyệt không tránh, mặt ngập tràn máu tươi lại lộ ra nụ cười quỷ dị, chậm rãi mở miệng, “Nguyệt thần tên, nổ!”
Giọng vừa dứt, bầu không khí chung quanh chợt cứng lại, cứ như tất cả không khí đều đông lại, mà màn phủ đầu ấy cũng khiến hư ảnh bàn tay năm ngón đồng thời ngưng lại!
Giữa bữa tiệc này đột nhiên phát sinh trong nháy mắt, nguyệt thần tên cắm giữa huyết phù đột nhiên sáng lòe lên, sau đó có tiếng máu bị vỡ ầm ầm, rõ ràng sắp nổ tung, mà theo luồng kim quang bùng phát, luồng sáng vàng ấy càng thêm thuần túy, nhưng cũng có tia sáng vàng chợt lóe lẻn sâu vào trong huyết phù kia!
Chỉ trong tích tắc, nghe thấy từng đợt răng rắc vang lên, cả màn huyết phù khổng lồ ấy chợt xuất hiện vết nứt, vết nứt ấy ngập tràn huyết phù liên tục, chỉ trong tích tắc cả núi huyết phù khổng lồ đã chẳng chịt đầy vết nứt ngang dọc.
Nhưng tất cả vẫn chưa hết, chỉ nghe tiếng răng rắc từng đợt vang lên ầm ầm thay thế, rồi huyết phù không thể phá vỡ ấy lần đầu tiên xuất hiện vỡ vụn!
Miếng thứ nhất sụp đổ, cả huyết phù khổng lồ trong nháy mắt ào ào sụp đổ nát vụn! Cảnh này xảy ra trong tích tắc, khiến người ta gần như không kịp phản ứng. Theo tiếng vỡ vụn của huyết phù, từng luồng sáng máu bùng phát ra cực kỳ chói mắt, hơi thở cực kỳ tà ác âm u lập tức tràn ra điên cuồng, trong nháy mắt cả bầu trời biến thành mảng máu lớn, cứ như cả trời đất bị nhuộm máu tươit thấm đẫm vậy!
Điều này là do Lâm Nguyệt tự lấy huyết mạch bản thân để hiến tế, xuất ra đòn mạnh nhất của Nguyệt Thần Tên!
Dưới một kích này, cả huyết phù kia đã bị phá hủy hoàn toàn, nhưng lúc nổ tung cũng bùng lên hơi thở tà ác âm u cường đại, và bàn tay khổng lồ lại tiếp tục chụp về phía Lâm Nguyệt, hơi thở âm u tà ác và lạnh lẽo này mang theo mùi máu tanh nồng nặc gay mũi, trực tiếp xộc thẳng vào người Lâm Nguyệt, điên cuồng tàn phá trong cơ thể nàng.
Lâm Nguyệt rất thông minh, hơn nữa lòng dạ thâm sâu, mặc dù gặp phải nguy cơ sống chết, nhưng nàng cuối cùng chưa tới một khắc, cố gắng tới mức cuối cùng khó khăn lắm mới nhặt được mạng về!
Vì thế từ lúc huyết phù kia xuất hiện một khắc ấy, nàng đã đoán được kẻ đứng đằng sau muốn giết mình là tử ngọc đạo quân, còn có Diệp Khuynh Tuyết chen vào một chân, nàng cũng thấy không bất ngờ lắm.
Dù sao cũng giống y như nàng cũng muốn giết Diệp Khuynh Tuyết, Diệp Khuynh Tuyết cũng không lúc nào là không muốn diệt trừ nàng! Mặc dù giữa các nàng thật ra cũng chẳng có chuyện thù hận sống chết lớn nào, ban đầu ở tiểu bí cảnh Hoàng Thiên nàng ra tay đối phó với Diệp Khuynh Tuyết, hủy mặt Diệp Khuynh Tuyết và ám toán nàng ta, cũng là do Diệp Khuynh Tuyết đánh lén nàng trước, nàng chẳng qua chỉ là tự vệ mà thôi.
Sau đó Diệp Khuynh Tuyết lại vì thù này mà để cho tử ngọc đạo quân