Trong sách nói, Diệp Khuynh Tuyết trước kia bị tỷ tỷ dòng chính thất cùng cha khác mẹ đẩy xuống hồ mà chết , sau đó một nữ đặc công sống ở thế kỷ hai mươi mốt xuyên vào thân xác của nàng ta, thế nên Diệp Khuynh Tuyết nhát gan tự ti không còn nữa, thay vào đó là một Diệp Khuynh Tuyết lãnh khốc vô tình, sát phạt quyết đoán.
Sau khi xuyên đến , vì để thoát khỏi sự khống chế của mẹ cả dòng chính, nàng ta đã tìm cách để trở thành đệ tử của môn phái Côn Luân, dựa vào Bàn Tay Vàng mà tác giả cấp cho nữ chủ,từng bước từng bước bò lên trên, tỏa ra kim quang lóa mắt lôi cuốn một đám nam nhân xuất sắc vây quanh, cuối cùng đem nữ phụ dẫm nát dưới chân, lại cùng với nam chủ phi thăng thành công.
Nói đến Bạch Như Nguyệt,thân là nữ phụ,tác giả cho "nàng" vào phái Côn Luân mục đích duy nhất chính là làm đá kê chân.Sau khi Bạch Như Nguyệt trở thành đệ tử của Côn Luân phái,vì vừa có tư chất vô cùng tốt,dung mạo lại cực kì xinh đẹp,lúc đầu ở trong môn phái liền náo loạn thành một đoàn.Lại nói lúc "nàng" giáp mặt với nữ chủ Diệp Khuynh Tuyết, sử dụng thân phận đệ tử Côn Luân phái, chẳng những đoạt đi Trung Phẩm pháp khí mà Diệp Khuynh Tuyết nhìn trúng, còn hung hăng nhục nhã nàng ta một phen, "nàng" và Diệp Khuynh Tuyết liền kết thù kết oán.
Sau này bởi vì "nàng" yêu thầm nam chủ là đại sư huynh Liên Thành của Côn Luân phái ,lại ghen tị với Diệp Khuynh Tuyết hấp dẫn được sự chú ý của nam chủ, liền làm ra không ít việc độc ác để hãm hại , nhưng mà Diệp Khuynh Tuyết là nữ chủ, những tiểu xảo nho nhỏ đó làm sao có tác dụng với nàng ta, chẳng những không hãm hại được Diệp Khuynh Tuyết, ngược lại còn bị nàng ta vạch trần bộ mặt thật,đại sư huynh đối với "nàng" càng thêm chán ghét.
Từ lúc tiểu thuyết bắt đầu đến khi kết thúc, trừ bỏ việc bị Diệp Khuynh Tuyết vạch trần bộ mặt thật ,ngoài ra cũng không còn sự việc nào làm tổn thương đến "nàng", nếu như Bạch Như Nguyệt vào thời điểm