Một năm sau.
Bên trong gian phòng đá Lâm Nguyệt chậm rãi mở mắt ra, hai mắt lóe sáng như sao. Chỉ một năm, nàng đã thành công đột phá tới luyện khí tầng thứ tư đang tiến dần vào luyện khí tầng năm, cũng chính thức bước chân vào luyện khí trung kỳ.
Tốc độ tu vi tăng trưởng như thế, trong đệ tử ngoại môn là có một không hai, dù không kém so với đệ tử thân truyền nhưng Lâm Nguyệt sợ tu vi tăng nhanh quá, khiến cho căn cơ không vững, vì thế mới tiến tới hấp thu linh khí trong cơ thể để không ngừng giảm bớt tần suất, kết quả làm vậy mới khiến cho tốc độ tu luyện của nàng thay đổi chậm chút, nhưng căn cơ lại cực kỳ vững chắc, linh lực ẩn trong cơ thể tràn đầy hơn các đệ tử Luyện khí kỳ khác.
Một năm qua này, Lâm Nguyệt trải qua rất bình thản, cũng có thói quen khổ tu. Thân là người thứ nhất môn phái La Chân Côn Lôn, đệ tử ngoại môn được coi như đãi ngộ tốt, ngoài mỗi tháng được phát đan dược linh dược đúng giờ ra, cứ bảy ngày lại có trúc cơ tu sĩ tới giảng bài trên công đường, khiến cho Lâm Nguyệt được lợi không nhỏ.
Một năm này, theo tu vi không ngừng tăng cao, Lâm nguyệt đối với thế giới này càng thêm quen thuộc, nhưng sau khi xâm nhập hiểu rõ thế giới này, nàng lại càng thêm cảnh giác hơn.
MỘt năm này bởi tu vi nàng thấp, cũng chưa thật sự tiếp xúc qua giới tu chân máu tanh, nhưng nàng ngẫy nhiên gặp không ít chuyện xấu.
Đồng môn hãm hại nhau, mạnh lấn yếu, là chuyện xảy ra thường ngày tại trong phái, chỉ cần không xảy ra chết người, giữa các đệ tử đối chọi gay gắt căm thù nhau, cấp cao tầng đôi khi còn làm thành chuyện vui dung túng cho.
Theo lời trưởng lão ngoại môn truyền công nói, quy tắc giới tu chân là yếu chịu nhục vì kẻ mạnh mới sống, nếu anh chưa đủ mạnh cũng sẽ bị loại bỏ, trong giới tu chân không có ai đồng tình với kẻ yếu.
Những lời này được Lâm Nguyệt khắc sâu trong lòng, đồng thời cũng để cho nàng xác định lần nữa, hiện tại nàng đang thật sự ở thế