Nghĩ đến mình và Diệp Khuynh Tuyết đã vạch mặt triệt để, sau này chẳng nhưbngx được vận khí tốt nghịch thiên dẫn tới bùng phát thành kẻ địch với nữ chính, còn trở thành cái gai trong mắt của những nam nhân xuất sắc nữa, Lâm Nguyệt cảm thấy cả người rất khó chịu.
Nếu như nam phụ và nữ chính gặp nhau, điểm này không cách nào thay đổi, vậy chẳng phải nói, sau này Diêm Tinh Vân cũng sẽ gặp Diệp khuynh Tuyết, hơn nữa sẽ bị ánh hào quang của nữ chính thu phục, sau này còn làm hại tới mình nữa đi?
Trong lòng Lâm Nguyệt càng thêm khó chịu, bị Diêm Tinh Vân ôm vào trong lòng cảm giác rợn tóc gáy, hận không thể lập tức cách xa hắn ra, rời xa Diệp Khuynh Tuyết có liên quan tới các nam nhân triệt để!
“Bé con đang nghĩ gì thế? Chẳng lẽ là đang nghĩ tới Diệp sư huynh nhà bé sao?” Đôi mắt tím yêu mị của Diêm Tinh Vân lạnh lùng quét qua đám người Diệp Phàm, dừng trên người Diệp Phàm chút, trong mắt lóe lên tia khinh thường. Nam nhân này bình thường có gì lạ đâu chứ? Có đáng để bé con nhà hắn nhớ kỹ vậy không?
Trong lòng Diêm Tinh Vân oán thầm, động tác càng thêm thân mật, dựa mặt lên cổ Lâm Nguyệt mè nheo, thấy bé trong trong lòng vẫn nghĩ xuất thần, bất mãn hừ một tiếng, “Bé con? Hử?”
Lâm Nguyệt chỉ cảm thấy cả người lạnh lẽo, bị kích động tỉnh táo lại, vội vàng đẩy Diêm Tinh Vân ra, nói, “Tinh Vân ca ca, sư huynh ta đến rồi, ta phải về, cám ơn huynh đã cứu ta!”
Tên naỳ định làm gì thế? Trước mắt đám người Diệp Phàm còn có hành động thân mật khó giải thích với mình thế này, chẳng lẽ hắn không biết nàng bây giờ mới chỉ là một đứa bé mấy tuổi thôi sao, không sợ người khác hiểu lầm là hắn yêu trẻ con đó chứ?
Nghĩ tới mình bị Diêm Tinh Vân ôm trong lòng, còn định ôm thân mật trước mặt đồng môn mình, cho dù Lâm Nguyệt bình tĩnh thì giờ phút này cũng bất giác đỏ mặt lên.
Thấy khuôn mặt nhỏ của Lâm Nguyệt vì động tác cảu mình mà đỏ bừng cả mặt, Diêm Tinh Vân bất giác cười khẽ, sắc mặt vốn khó coi giờ nhẹ đi nhiều, nói khẽ, “Bé con muốn về sao?”
“Muốn” Lúc này Lâm Nguyệt