Ôn Du vẫn chưa kịp tiêu hóa hết cốt truyện, chưa nắm bắt được tình huống thì đã phải ngu ngơ ngẩng đầu lên, ánh mắt trùng hợp chạm phải một đôi mắt đen nhánh.
Đôi mắt này âm u ảm đạm, giống như mực không thể hòa tan, lại như hồ nước lạnh lẽo không một gợn sóng, sâu không thấy đáy, rét buốt thấm đến tận xương tủy.
Mà chủ nhân của nó lại có vẻ ngoài rất đẹp trai, sườn mặt góc cạnh như dao, đường nét ngay thẳng rõ ràng, đôi môi mỏng mím lại thành một đường thẳng.
Nếu không phải do ánh mắt của cậu quá mức sắc bén, thật sự có thể xem là cảnh đẹp ý vui.Chiếc áo khoác màu đen làm cả người cậu trở nên lạnh lùng thon gầy, chỉ là trên ngực… tại sao lại dính mấy sợi mì gói làm mất hứng thế hả?Dường như Ôn Du đã biết được gì đó.
Cô cam chịu cúi đầu, quả nhiên, trên tay cô đang cầm một hộp mì gói….Nếu cô nói mình chỉ là một linh hồn đáng thương thì liệu có ai thèm tin không?Ngay lúc này, cuối cùng Ôn Du cũng nhớ ra đoạn tranh chấp tương ứng trong cốt truyện.
Nguyên chủ tay cầm hộp mì đâm thẳng vào Hứa Sí, toàn bộ nước dùng và mì trong hộp đổ hết lên người cậu, lúc cô ta đang vô cùng chật vật, sợ hãi sắp khóc đến nơi thì nữ chính trùng hợp đi ngang qua giải vây, xin lỗi thay cô.Đây là lần gặp gỡ đầu tiên của nam nữ chính, Hứa Sí bị thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh của Hạ Tiểu Hàn thu hút, nảy sinh hứng thú với cô nàng.
Vốn dĩ lá gan của Ôn Du đã bé tẹo tèo teo rồi, từ nhỏ cũng không tiếp xúc nhiều với phái nam, lớn lên thì lại học trường nữ sinh, mấy chàng trai trước mặt đối với cô mà nói chẳng khác gì sinh vật đáng sợ đến từ thế giới khác cả.
Bởi thế cô quyết định làm theo cốt truyện, tuy hơi lúng túng nhưng tiết mục không kiêu ngạo không siểm nịnh vẫn nên để lại cho nữ chính thì hơn.“Ừ thì…… thành thật xin lỗi cậu.” Giọng nói của cô đã êm dịu từ trước, bây giờ vì bị dọa sợ nên có hơi run run, giống như mèo con vậy, “Mình có thể giặt sạch áo cho cậu.”Mặt Hứa Sí không có biểu cảm gì dư thừa, cậu chỉ hơi nhíu mày, nhưng cậu chàng đứng bên cạnh lại tiếp tục ríu rít: “Bây giờ đã vào đông rồi đấy, cậu mang áo khoác đi giặt thì Sí ca lấy cái gì mặc hả?”“Cậu ấy……” Đây hẳn