Bị chuyện Hứa Sí giày vò như thế, Ôn Du về nhà muộn hơn nửa tiếng đồng hồ so với dự định.Bố mẹ nuôi của cô đều là công viên chức lâu năm, lúc bố nuôi còn sống thì điều kiện gia đình cũng được xem là đầy đủ, vì thế sớm đã mua được một căn nhà ở khu dân cư gần trường cấp ba.
Chỉ tiếc là bố nuôi cô vừa mất thì điều kiện gia đình lập tức tụt dốc, điều kiện sống của Ôn Du cũng theo đó mà ngày càng sa sút.Vừa vào đến cửa đã ngửi thấy mùi thức ăn bay đầy nhà.
Mẹ nuôi và chị gái đã ăn cơm trước không hề đợi cô, lúc này hai người họ đã sắp ăn xong, trên bàn chỉ còn lại cơm thừa canh cặn mà thôi.Ôn Du sớm đã đoán được tình huống này, vì thế cũng không tức giận cho lắm, chỉ lạnh lùng gọi một tiếng: “Mẹ, con về rồi” theo thường lệ.Mẹ nuôi Tống Khiết đưa mắt lên nhìn cô, nuốt cơm đang nhai trong miệng xuống rồi bắt đầu lảm nhảm: “Sao giờ này mới về? Con lại đi đâu ăn chơi lêu lổng nữa rồi? Cả ngày chỉ biết chơi chơi chơi, nuôi con có tác dụng gì chứ?”Chị gái Ôn Cẩn lạnh lùng xem cô như một trò đùa, khinh thường cười xùy một tiếng.Người chị gái này không lớn hơn cô là bao, là học sinh cùng một khối.
Việc học của Ôn Cẩn phải nói là tốt hơn nguyên chủ rất nhiều, không chỉ thi vào được lớp chuyên, thành tích còn còn luôn đứng vững trong top tám mươi người.
Ngược lại với cô ta, trừ một cái đầu ngoan cố gàn dở ra thì ngoại hình cô còn quê mùa, khiến người ta không muốn đến gần, cũng chính vì lý do này nên từ trước đến nay cô ta luôn không xem trọng đứa em gái rẻ tiền được nhận nuôi này.Ôn Du không muốn tranh cãi với hai người họ nên đã tìm đại một lý do thích hợp: “Con có một đề toán khó giải mãi cũng không ra, phải làm rất lâu mới về được.”Lời này vừa nói ra khiến hai người đang ăn cơm đều phụt cười, Tống Khiết càng thẳng thắn chế giễu cô: “Con? Học sao? Mặt trời mọc đằng tây rồi à? Học lâu như vậy cũng không thấy tiến bộ gì, có biết lần này chị con thi Tiếng Anh được bao nhiêu điểm không? Một trăm bốn mươi điểm đấy! Cả khối cũng không được mấy người thi được số điểm đó đấy!”Thứ gọi là mắt không thấy thì lòng không phiền, lúc Ôn Du đọc truyện thì đã không có ấn tượng tốt với hai người này, có thể nói nguyên chủ dần dần biến thành phản diện cũng là do bị hai người đó áp bức sỉ nhục.
Cô không hề quan tâm với những lời chế giễu này, sau khi vội vàng ăn xong số cơm thừa canh cặn đã nguội lạnh thì lấy lý do ôn bài để về phòng.Phòng ngủ của cô