“Được được được, chuyện này tôi biết rồi.” Sầm Dương coi như là người hiểu rõ chuyện này nhất trong đám người đang ngồi thở ngắn than dài mặt đầy dấu chấm hỏi ở đây, thái độ kiên nhẫn như một người cha già giải thích cho bọn họ: “Nữ thần của anh Sí không thích mùi thuốc lá.”Mọi người đều lộ ra vẻ mặt “Tôi hiểu rồi”, tiếp tục cãi cọ ồn ào đùa giỡn với nhau.“Thì ra cậu ấm Hứa yêu người khác phái! Tôi còn đang nghĩ không biết khi nào ngài vì sự nghiệp chơi 0 khắp thế giới cống hiến một chút đây.”“Cô gái đó nhất định rất đẹp, rốt cuộc là tiên nữ như thế nào mới có thể mê hoặc anh Sí như vậy?”“Nữ thần? Không phải bạn gái? Anh Sí còn phải tiếp tục cố gắng nha.”Nhân cơ hội này, Sầm Dương sợ chuyện chưa đủ lớn nói thêm: “Lát nữa các cậu kiềm chế lại một chút, đừng dọa cô ấy, hiện tại anh Sí của chúng ta đang chỉ đang yêu đơn phương kiêm yêu thầm người ta thôi.”Hiện trường càng ồn ào hơn, không giống như tiệc sinh nhật mà giống buổi giao lưu trêu chọc Hứa Sí hơn.
Hứa Sí cười mắng bọn họ, lỗ tai bất giác đỏ lên, đoán chắc Ôn Du cũng sắp đến rồi nên đứng dậy đi ra bên ngoài đón cô.“Cô gái kia tên gì? Có xinh hơn Bạch Lộ không?” Có người kề sát vào tai Sầm Dương nói nhỏ: “Bạch Lộ khổ sở yêu anh Sí lâu như vậy…”.Con trai một khi nhiều chuyện thì ngay cả con gái cũng phải chịu thua.
Không đợi người này nói xong, cửa phòng đã bị đẩy ra, lộ ra thân hình cao gầy của Hứa Sí.
Trong tay anh ôm một chiếc hộp nhỏ màu sắc mộc mạc, nghiêng người vịn cửa lại, nhường đường cho cô gái nhỏ phía sau, trong khoảnh khắc mọi ánh mắt trong phòng đều tập trung trên người Ôn Du đang hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra.Cô mặc một chiếc áo khoác màu trắng rất bình thường, mái tóc đen dài xõa trên vai, càng làm khuôn mặt trái xoan tinh xảo thêm trắng nõn.
Phảng phất ánh đèn đầy màu sắc trong phòng đều bị hút vào đôi mắt sáng ngời của cô, tựa như một biển sao bao la vô tận.Dù là công tử ăn chơi nổi danh hay soi mói bề ngoài của người khác cũng phải xúc động thốt lên: “Ngoan quá!”Ôn Du không quen bị nhiều ánh mắt xa lạ thăm dò nghiên cứu như vậy, lặng lẽ liếc mắt nhìn Hứa Sí bên cạnh cũng đang cứng đờ cả người, cô hít sâu một hơi rồi cười chào hỏi bọn họ: “Xin chào mọi người.”Ấn tượng đầu tiên về cô là một cô gái ngoan ngoãn con nhà gia giáo, mọi người ở đây đa số là thiếu gia hoặc lưu manh không học vấn không nghề nghiệp, đã quen với ánh mắt hoặc khinh thường hoặc sợ hãi