Editor: -JL-
-------------------- (❁'◡'❁)
Chạm mắt nhau, Bạch Túc Túc không tự giác dời mắt, gương mặt nóng lến: "Tôi... tôi cũng không có nói muốn kết hôn cùng anh."
Thấy Bạch Túc Túc nghiêng đầu qua lầm bầm trong miệng, Phó Sâm trực tiếp cúi đầu qua, đối diện với ánh mắt né tránh của cô, đuôi lông mày khẽ nhúc nhích: "Là ai nói không muốn từ hôn?"
Trong mắt Phó Sâm mang theo chút chế nhạo, Bạch Túc Túc càng thêm xấu hổ, trực tiếp kéo chăn bông lên che hết đầu, nghẹn ngào nói: "Lúc đó tôi chỉ là không muốn anh bị mất mặt mà thôi, tôi mới không muốn kết hôn với anh!"
Khởi đầu bi thảm của mỗi con pháo hôi cũng là bởi vì thích nam chính. Thế nhưng người này rõ ràng tính cách vô cùng thất thường, lại thích đả kích cô. Nhưng không hiểu tại sao cô lại không khống chế nổi bản thân mình. Cô thực sự là một con pháo hôi như vậy sao?
"Cũng không phải là lầm đầu tiên em vứt mặt mũi của anh, anh còn sợ lần này à?" Phó Sâm cười xùy một tiếng, cũng không cùng Bạch Túc Túc nói thêm nhiều lời nhảm nhí nữa, thản nhiên nói thẳng: "Ngày tốt đã định, mùng 1 tháng 3."
Nghe vậy, Bạch Túc Túc lập tức chui đầu từ trong chăn ra, tựa hồ không nghĩ tới Phó Sâm thế à bá đạo như vậy, nói kết hôn liền kết hôn. Ông nội cô có biết không?
"Anh ngay cả một câu thích tôi cũng không nói, tôi mới không muốn gả cho anh." Bạch Túc Túc bĩu môi, đầu quay sang chỗ khác không nhìn anh.
Phó Sâm nhàn nhạt lườm cô, giọng nói lãnh đạm: "Em nghĩ nhiều quá."
Bạch Túc Túc: "..."
Cô duy trì mỉm cười nhìn người đàn ông trước mắt. Nhưng cô thề! Ai cùng Phó Sâm kết hôn người đó biến thành đầu heo!
Dưới sự đơn phương chiến tranh lạnh của cô, Phó Sâm không bao lâu liền rời đi. Nhưng sau đó vẫn đều đặn mỗi ngày tới với cô một hồi, giống như trả thù, tàn nhẫn chạm băng gạc của cô rồi hỏi có đau hay không. Bạch Túc Túc vẫn không nói, quyết định lơ con người này.
Cho đến ngày trước ngày xuất viện một hôm, Bạch Côn đến, mang theo một tin xấu cho Bạch Túc Túc.
"Ông và ông Phó đã thương lượng qua, các con cũng không còn trẻ, dứt khoát chọn ngày mùng 1 tháng 3 cử hành lễ cưới. Phó Lâm Năm nói muốn tổ chức hôn lễ trên một hòn đảo nhỏ, còn muốn tổ chức 3 ngày 3 đêm. Về sau con cũng hãy ít tham gia hoạt động đi, dù sao trong giới showbiz cũng rất loạn. Con lui về chiếu cố gia đình một chút, ba mẹ Phó Sâm mất sớm, con cũng hay quan tâm nó một tí, tốt nhất nhanh chóng hạ sinh một đứa bé. Vậy khẳng định không còn gì tốt hơn."
Bạch Túc Túc đứng sát cửa sổ vận động nhẹ thân thể, nghe xong một lời dài của Bạch Côn, cô ngây ngốc hoàn toàn. Trước đó không phải ông cô còn đòi từ hôn sao? Từ nhiên hiện tại tiến tới sinh con đẻ cái luôn rồi?
Bạch Côn ngồi trên ghế xem báo chí, lại không mặn không nhạt nhìn cháu gái mình: "Con cũng nên kiềm chế lại, tính tình bồng bột như con cũng chắc chỉ có Phó Sâm mới quản được, mà gả con đi cũng sẽ không bị phiền toái như nhiều nhà khác, Phó Lâm Năm cái gì tốt khẳng định sẽ để lại cho con. Chờ con gả cho Phó Sâm, ông sẽ sáp nhập công ty vào với Liên Ý, kiểu này không những hằng năm con được chia hoa hồng mà về sau công ty vẫn để lại cho con của con quản. Có thế nào cũng không bị rơi vào tay kẻ khác."
Bạch Túc Túc sờ lên băng gạc trên cổ, nhìn dòng người qua lại ngoài cửa sổ, không khỏi nhíu mày. Nói thì nói như thế, nhưng cô không vui thật mà, Phó Sâm ngay cả câu thích cũng không nói, cô mới không muốn gả đi như vậy đâu, còn không có một buổi cầu hôn lãng mạn nữa chứ.
"Nhưng nếu như vậy, ba con có đồng ý không?" Đột nhiên, Bạch Túc Túc nghĩ đến vấn đề này.
"Không cần để ý đến nó. Cho dù công ty sáp nhập, nó vẫn có thể tiếp tục ở lại đó, chút chuyện này Phó Sâm vẫn hiểu. Ngược lại là con, có một số chuyện ông nội nhất định phải nhắc nhở con một câu." Nói đên đây, Bạch Côn bỗng buông tờ báo trong tay xuống, ánh mắt phức tạp nhìn cô: "Mạnh Bác đã trở về. Thằng bé vừa nghe con xảy ra chuyện liền nói muốn đến thăm một chút. Hẳn là chút nữa sẽ đến."
Bạch Túc Túc: "..."
Cô trừng mắt, thần sắc bỗng có chút mất tự nhiên. Mặc dù nguyên chủ từng thầm mến đối phương, nhưng cô lại nhìn không ra đối phương như thế nào với nguyên chủ, có thích hay là không? Loại gút mắc trong tình cảm này cô luôn không rành xử lý, nếu lỡ như không tốt rất dễ dang làm xấu mặt tình cảm hai nhà. Dù sao Bạch Côn với ông Mạnh cũng là bạn rất thân.
"Con đã không muốn từ hôn, vậy đã nói rõ con cùng Phó Sâm là có cảm tình. Nếu đã vậy, có một số chuyện phải lựa chọn bỏ đi, miễn cho cắt không đứt lại loạn." Bạch Côn nhìn chằm chằm cô nói.
Bạch Túc Túc không nói gì, đạo lý này cô đương nhiên rõ ràng. Mặc kệ trước kia Mạnh Bác có thế nào với nguyên chủ, sau này giữa bọn họ nhất định phải có khoảng cách.
Đợi một hồi người vẫn chưa đến, tưởng hôm nay đối phương không tới, Bạch Côn cũng ra về. Bạch Túc Túc nhàm chán tựa trên giường lướt tin giải trí. Nữ chính không hổ danh là nữ chính, gần đây cô ta lại có tai tiếng cùng một chàng tiểu thịt tươi, độ hot dần dần đi lên. Mặc dù không có tác phẩm nào tiêu biểu nhưng cứ thế này độ nhận diện là tăng