Việc Lan Băng Băng luyện mị thuật Hạ Vũ thật sự rất bất ngờ,nói kinh ngạc cũng không quá,bởi nàng khẳng định trong " Một đường tiên lộ" chưa hề nhắc tới một lần. Ở đó Lan Băng Băng chính là ngọc nữ,chinh phục hết thảy bằng tài năng và tấm lòng,nhưng sự thật đã dạy nàng nhiều lắm rồi,đừng chỉ dựa vào những gì đọc trên trang sách. Do vậy,chuyện này hãy cứ để sang một bên đã,nếu Lan Băng Băng có thời gian tung ra ám chiêu mà bản thân không hề biết,nghĩa là nàng ta còn chưa dùng hết sức.
Hạ Vũ tính toán,để hắc cầu phát huy được hết sức,bản thân lại phải khiến Lan Băng Băng không thể di chuyển được nữa. Bất quá điều này xem ra không mấy khả thi rồi,bởi vấn đề tiên quyết đó là linh khí của nàng không cho phép. Tuy nhiên,vẫn còn một cách khác nữa,Kì Lân thần hồn,hi vọng vào ngươi vậy
Hạ Vũ điều khiển tay phải,co rút lại Kì Lân hơi thởi,dồn nó sang phía bên hắc cầu. Đúng vậy,Kì Lân là đặc trưng cho thuộc tính nhanh nhẹn của tứ đại thần hồn,dùng nó vào lúc này thật đúng là vô cùng hợp. Nàng cũng không tin thần hồn không đối phó nổi với tiên khí,hơn nữa ở đây chênh lệch tu vi cũng không phải quá khó để vượt qua.
Quả nhiên hắc cầu được Kì Lân thần hồn tiếp sức,tình trạng đóng băng như được xóa bỏ,lấy lại tốc độ lao nhanh về phía Lan Băng Băng. Hạ Vũ hai tay,điều khiển tả hữu liên tiếp công kích.
Lan Băng Băng tuy từ trên cao thổi tiêu,bên ngoài thật sự nhẹ nhàng,nhưng chỉ nàng mới biết tài nào khó khăn. Việc cản trở hắc cầu thật sự đúng là như nàng dự đoán,so với Sở Kì Bá tạo ra nguy hiểm hơn nhiều. Bây giờ đây cũng tái mặt đi khi bản thân dùng mọi cách đem " Bạch Liên tiêu" phát huy hết sức cũng không thể khiến nó dừng lại. Mà ngay bên cạnh không biết Hạ Vũ luyện cái gì công pháp,năm sợi len tưởng mềm mại mà cứng rắn như thép,thi nhau đâm phá lớp phòng hộ. Tình cảnh bản thân lúc này đúng là tiến thoái lưỡng nan,chọn né tránh thì chắc chắn không kịp lại với sợi bạch tơ,còn cứ đứng đây nào khác đứng im chịu trận?
_" Ngươi đồ đệ thật sự ngoài sức tưởng tượng a" Thiên Kiếm Kì ngồi trên đài cao,mắt không dời trận đấu bên dưới,bỗng dưng cất lên câu nói. Tuy nhiên những người xung quanh đều hiểu nó là dành cho Lịch Thừa Bằng
_" Chẳng phải sư phó tốt mới có độ đệ tốt sao,haha..." Lịch Thừa Bằng vui vẻ nói. Mọi người xung quanh đều trợn tròn mắt,mím chặt môi,đem bản thân cố gắng như vô hình. Lời này cũng chỉ có Lịch Thừa Bằng mới dám nói ra,nó chẳng khắc gì châm biếm Thiên trưởng môn cùng Lan Băng Băng sao...
_" Cũng đúng,bất quá còn có một câu,người cười cuối cùng mới là kẻ thắng sao. Mọi thứ vốn mới chỉ là bắt đầu..." Thiên Kiếm Kì không nhanh không chậm trả lời
_" Vậy chúng ta cùng xem đi..."
Lịch Thừa Bằng nói xong,đem không khí trên tháp cao lại trở về im lặng,không ai nói lời nào,chú tâm trên lôi đài. Lúc này trận chiến của Lan Băng Băng và Hạ Vũ cũng không đơn thuần nữa mà đã là mặt mũi của hai người đứng đầu giới chính đạo này rồi
_" Lôi kì,ra nào..."
Lan Băng Băng lùi lại,đem Bạch Liên Tiêu qua đối phó vói năm sợi len,tay còn lại tết ra một chiếc bạc cờ. Chiếc cờ vừa ra,trời đất tối sầm lại,sấm chấm vang dội bốn phía
_" Không thể nào,Lôi Kì phải là khi Lan Băng Băng tiến vào kim đan,mở ra tầng thứ ba của bạch ngọc,đây là phần thưởng cho lần tiến giai đó,làm sao có thể xuất hiện ở đây được chứ. Nói Lan Băng Băng tiến Kim đan hiển nhiên là điều không thể,vậy rốt cuộc là làm sao vậy ?" Hạ Vũ lẩm bẩm,mặt cũng xám xịt,rốt cuộc còn cái gì nữa mà bản thân chưa biết...
_" Hạ Vũ,muội muốn so tốc độ sao,vậy tỷ tỷ theo tới cùng..."
Lan Băng Băng bay trên cao,cười dịu dàng. Trên đời này còn thứ nào nhanh hơn so với thiểm điện chứ,cái