Nhóm người Hạ Vũ cũng không bon chen mà lựa chọn đến sau cùng,nhưng khi bước xuống đến nơi,nàng mới thực sự choáng ngợp bởi khung cảnh nơi đây,khắp nơi mọi người đều đã đến đứng chặt hết.
Hạ Vũ vẫn luôn đặt cao nhất kinh nghiệm của người xưa,biết địch biết ta,trăm trận trăm thắng. Chính vì vậy,khi nhìn hết thảy nhóm người tụm năm túm ba,cách biệt hoàn toàn so với những người khác,tựa như có một ranh giới phân chia các môn phái với nhau vậy. Hạ Vũ sử dụng Vọng Kì Chân,quét mắt phượng đi một vòng. Không quét xem nhìn trộm tu vi thì thôi,nhìn rồi mới khiến Hạ Vũ kinh ngạc đến trợn mắt há mồm,thì ra ở đây toàn thảy tinh anh đều được cử ra là đúng.các môn phái cũng không nghĩ nếu như ma tu hoặc yêu tu ra tay thì hậu quả sẽ đi đến đâu sao. Tuy nhiên,nói đi cũng phải nói lại,lần này nàng được mở mang tầm mắt rồi.
Theo như Vọng Kì Chân,Hạ Vũ dò dẫm ra được nơi đây tu vi có thể nói cao nhất là sáu người cầm đầu của các môn phái. Chuyện này cũng không có cái gì lạ cả bởi đây đều là cùng một thế hệ,được cử đi ra thì cũng coi như là một sự tranh tài ở một khía cạnh khác,không phải sao. Một sự thật vẫn luôn luôn theo đúng như bàn tay vàng của tác giả đại nhân là,người đứng đầu lục đại môn phái là Nguyễn Chiến Duy - nam nhân của Lan Băng Băng lúc này với tu vi đã là nguyên anh trung kì. Về việc nhìn nhận đến tu vi của người này cũng làm Hạ Vũ rối trí,bởi tu vi của hắn quả thật là cao cường vô cùng,không biết đến khi nào bản than mới có thể đuổi kịp hắn chứ chưa nói gì đến vượt qua.
_"Ngươi thấy sao,lần đầu tham gia những chuyện náo nhiệt như thế này có phải không,nếu như vậy thật,cũng không cần như thế cái biểu cảm
Sở Kì Bá rất đúng dịp quay sang chỗ Hạ Vũ thì thầm. Thì ra ngay từ khi bước xuống,hắn đã chằm chằm quan sát nàng rồi
Hạ Vũ cũng không tức giận,mà ngược lại tươi cười đáp trả
_" Ngại ngùng quá,đây đúng thật là lần đầu tiên ta tham gia mấy cái sự kiện như vậy,cũng có chút mới mẻ "
Sở Kì Bá trợn mắt. Hắn quả thực là sai lầm khi nghĩ đến chuyện chê cười người thiếu nữ trước mắt. Nếu như cùng chuyện này,cùng câu nói này đối với một nữ tu khác,chắc chắn họ không ngại ngùng đỏ mặt cúi đầu thì cũng chạy xa vì xấu hổ,làm gì có ai thoải mái tự nhiên nhận nhận thứ thể hiện bản thân quê mùa chứ ?
_" Ra vậy,bất quá còn nhiều sự kiện cho ngươi mở mang tầm mắt,không cần phải lo lắng "
_" Thật sao ? Hạ Vũ thích thú hỏi lại. Nếu như có nhiều những cuộc tranh đấu như thế này,không phải bản than càng học hỏi được nhiều sao. Và còn một nguyên nhân nữa,bản thân sẽ có cơ hội cùng Lan Băng Băng đấu đấu một cách hợp lệ,chính đáng. Có lẽ sẽ bại trận,nhưng nhiều hơn một lần đấu cũng tốt,đến khi thực sự giao tranh sẽ không còn bỡ ngỡ
_" Ngươi không biết sao,năm sau sẽ là cuộc đấu của lục đại môn phái. Đây cũng là lí do tại sao hết thảy mấy lão hồ li không ngần ngại xuất ra đội hình tinh anh tiến vào Hoàng gia bí cảnh này. Tất cả cũng chỉ nhằm mục đích muốn họ tìm kiếm chút cơ duyên,tìm kiếm cách để đề cao tu vi thôi"
_" Cái gì,năm sau đã là cuộc đấu của lục đại môn phái sao ?" Hạ Vũ ngỡ ngàng. Không phải nàng không biết đến sự kiện này, bởi trong " một đường tiên lộ " cũng đã miêu tả tỉ mỉ như thế nào cách Lan Băng băng chiến thắng,nhưng rõ ràng cái này là diễn ra vào mười năm sau mà,như thế nào lại là năm sau được
_" Ta thực hoài nghi ngươi có phải là đồ đệ của Lịch Thừa Bằng không đó ?" Sở Kì Bá mắt xoáy sâu nhìn Hạ Vũ,điều này khiến nàng biết bản thân đã lỡ lời rồi
_" Hừ,thay vì cứ đi dò xét người khác,ta nghĩ ngươi nên suy tính xem đối phó như thế nào với những người này đi,họ cũng không thua kém chúng ta đâu. Nếu cứ xét tình hình này,chúng ta hẳn là miếng mồi béo bở tất cả nhắm tới " Hạ Vũ khinh thường liếc mắt nhìn Sở Kì Bá
_" Hay là chúng ta sẽ cùng nhóm người Lan Băng Băng hợp tác ?" Sở Kì Bá khinh khỉnh cười lại
_" Cũng được,ngươi tự mình chạy lại đi,còn ta,sẽ không bao giờ làm chuyện đó "
_" Thật sự khó hiểu vì sao ngươi lại luôn luôn đối nghịch nàng ta như vậy " Sở Kì Bá mặt dày đi theo dò hỏi
Hạ Vũ đang đi,nghe thấy thế thì chợt khựng lại. Hỏi nàng vì sao luôn luôn đối đầu với Lan Băng Băng ư ? Nực cười,nàng ta dẫn Thiên Kiếm Kì tới phá tan hạnh phúc gia đình mà bản thân khó khăn lắm mới có được,lợi dụng sự tin tưởng của nàng,chỉ như vậy đã đủ để bản thân và nàng ta không đội trời chung rồi
_" Ta cũng thắc mắc vì sao ngươi luôn ngầm chống lại Thiên Kiếm Kì,không phải ngươi cũng được coi là nửa đồ đệ của hắn sao ?
Hai người đứng nhìn nhau,không một lời nào được thốt ra nữa. Họ tìm thấy trong mắt đối phương đằng sau là cả một câu chuyện dài không dễ dàng động vào chứ đừng nói tới việc sẻ chia. Mỗi người đều có một bí mật riêng...
******************************************************************************
_" Đã lâu rồi không gặp Chiến Duy đại ca nha" Một giọng nói trầm đục vang lên,quả thực không hợp khi được xuất phát từ một người phụ nữ với dung mạo vượt trội như vậy. Hạ Vũ không cần nghĩ nhiều cũng biết người này là ai,hẳn là tinh anh Vương Y Quân của Trận Kì Tông đi,có như thế mới dám đứng chung mà mở lời với một vị nguyên anh trung kì.
Nguyễn Chiến Duy vẫn không phải là một người không có suy nghĩ sâu xa,ít nhất là khi chuyện không có liên quan đến Lan Băng Băng. Bắt gặp AAA mở lời,hắn cũng rất tự nhiên mà cười đáp lại
_" Cũng hai mươi năm rồi nhỉ,lần đó ta thật sự cảm thấy đau lòng cho KKK,tuy nhiên mọi sự khi tiến vào Hoàng gia bí cảnh đều là do cơ duyên không thể cưỡng cầu..."
_" Cũng chỉ là chuyện quá khứ thôi,ta cũng hi vọng chuyện đó không tái diễn với bất kì môn phái nào,nhất là Nguyên Lực Tông..."
Hạ Vũ đứng sau rõ ràng cảm nhận được mùi thuốc súng oqr những lời nói rõ ràng bình thường như vậy. Không lẽ chuyện Hoàng gia bí cảnh vào hai mươi năm trước có vấn đề gì sao? Nàng quay sang,húc tay vào Sở Kì Bá
_" Này,hai mươi năm trước Hoàng gia bí cảnh có vấn đề gì nghiêm trọng lắm hả ?"
_" Không phải nghiêm trọng,mà là cực kì nghiêm trọng. Lần đó yêu tu cùng ma tu không biết dung cách gì mang một đại bộ phận tu vi cao cường lẻn vào bí cảnh,bắt và diệt gần như toàn bộ tinh anh cua lục đại môn phái. Nguyên Lực Tông tiến vào mười người,cuối cùng thoát ra cũng chỉ có hai người,mà trả giá chính là đem toàn bộ đồng bọn phía sau làm tấm đệm để thoát ra ?"
_" Tại sao lại có thể bì ổi như thế chứ ?" Hạ Vũ cảm than
_" Bì ổi,ngươi nghĩ họ bì ổi sao ? Ta thì lại nghĩ bọn họ thật sự thông minh cùng sáng suốt.Thay vì tin vào một cái thứ tình cảm ngu muội mà ở lại chịu chết,thì bọn họ giữa giây phút sinh tử đó có đủ tỉnh táo để biết bản thân phải làm gì. Chính vì vậy càng phải ca ngợi chứ không đáng trách mới phải " Sở Kì Bá thản nhiên đáp lời
_" Vậy nếu như khi tiến vào bí cảnh mà gặp chuyện tương tự,ngươi cũng không ngại ngùng mà vất bỏ chúng ta sao ?" Hạ Vũ khinh khỉnh hỏi
Sở Kì Bá không nghĩ tới Hạ Vũ sẽ hỏi như vậy,tu nhiên,điều nàng ta hỏi cũng không phải không có khả năng xảy ra. Ma tu cùng Yêu tu đã từng hợp tác để đem toàn bộ tinh anh chính đạo một lần diệt sạch,ai dám khẳng định sẽ không có lần thứ hai chứ
_" Nếu là với người khác,tựa như Lan Băng Băng chẳng hạn,ta sẽ không ngần ngại vất bỏ mà chạy trốn. Bởi ngươi phải biết một khi rơi vào tay Ma tu cùng Yêu tu chính là sống không bằng chết. hơn nữa con người tu đạo chính là ích kỉ,ngươi mọi chuyện cần phải đặt lợi ích của bản thân lên trước nhất,có còn sống được mới càng đi được xa. Bất quá ngươi yên tâm đi,nếu như lần này có bắt gặp bọn họ,ta cũng không bỏ lại ngươi đâu ..."
Hạ Vũ giật mình vì lời nói của Sở Kì Bá,không phải bởi gì cả,mà bởi vì hắn đã nhắc lại cho nàng một bài học,tu đạo chính là vô tình,chính là ích kỉ,nhưng bản thân nàng không cách làm quen được với thứ đó. Với nàng,trước khi tu đạo,chính là phải tu tâm;trước khi thành tiên,mình cần phải là người đã. Nếu nói như vậy,con người làm sao có thể vô tình,có thể trơ mắt nhìn những người gắn bó với bản thân cứ thế bỏ mạng trước mắt mà không có chút đau đớn nào được. Nếu thật sự tương lai có xảy ra chuyện tương tự,nếu người đó thật sự là đồng bọn của bản thân,nàng sẽ không