Hạ Vũ bước vào trong bảo tháp,cánh cửa chợt đóng rầm lại,ngay sau đó là các đợt sóng lửa mãnh liệt đánh lại.Các đợt sóng dao động ban đầu còn nhẹ nhẹ,chỉ làm thần hồn hơi chút đông cứng, sau đó lại thong thả chảy chảy. Nhân thời giờ này,nàng đưa mắt đảo quanh xem xét.Đây là một căn phòng bằng đá rộng chừng mười mét vuông,vắng lặng không có một cái gì khác dư thừa,chỉ có một thứ duy nhất đó là một viên linh châu màu đỏ rực,xoay tròn trong không trung,hiển nhiên sóng lửa là từ nó mà ra.Hạ Vũ chỉ cần liếc qua cũng biết cái kia là bảo vật,nàng tâm tâm niệm niệm chạy ngay lại bắt lấy,nói ngược,viên kia linh châu nếu không phải nội đan yêu thú như trong truyền thuyết thì mang ra ngoài bán cũng được nhất tuyệt đại bút nha.Tâm vừa động,Hạ Vũ bèn lao lên,nhưng kì quái nàng chỉ bước được duy nhất hai bước là dừng lại,không tài nào tiến thêm được nữa.Đây không lẽ là uy áp,không thể nào,uy áp làm sao có thể từ vật chết không linh hồn phát đi ra,Hạ Vũ suy nghĩ một vòng, sau rút ra kết luận hẳn đây là do cấm chế đi,lại phải tự thân từng bước cởi bỏ thôi.
Không tiến được,cũng không ra ngoài,Hạ Vũ thật thảnh thơi đi xung quanh thạch thất nhìn ngắm,không nhìn thì thôi,nhìn rồi đúng là phát hoảng,cái gian này cũng không phải giá trị mỗi cái kia viên châu,chân chính quí giá là những pháp quyết ghi lại trên tường,đó là tầng thứ nhất của "Sóng lửa nhiếp nhân" cùng các pháp quyết bổ trợ.Đây pháp quyết không phải một bộ mà chân chính kết hợp bởi " sóng", "lửa","nhiếp","nhân"."Sóng" chính là tu luyện các đợt sóng thần thức,kích phát bản thân uy áp bọc phát ra ngoài,đây hẳn là tu luyện thần thức cường đại đi."Lửa" chính là tu luyên về hỏa nguyên tố,thúc dục nó rồi tinh lọc để trở thành tinh túy nhất,cũng không khác lắm giữa nghìn vạn linh khí hỏa thuộc tính,ngưng kết ra một hai viên linh khí hỏa tính cấp cao hơn vậy,quả là quá trình tốn kém thời gian."Nhiếp" chính là tấn công thần thức pháp quyết,nếu có thần thức cường đại cũng nên đem ra mà sử dụng chứ,đây pháp quyết không khác gì đem người tươi sống dọa chết ,giết người không dao là đây nha. Còn về "nhân" chính là tu luyện thể chất,làm sao cho thể chất thật cường đại,dù sao đây là công pháp oanh kích thần hồn,tiêu hao thể lực cùng linh khí cũng không phải nhỏ.Tu luyện bốn công pháp này chính là hoàn thành bảo tháp nhất tầng,phần thưởng chính là kia viên châu,đúng là lợi trăm đường.Hạ Vũ bèn đứng ngay tại thạch thất,hướng đến " sóng" pháp quyết học vào đầu tiên.Đây cũng không phải ngẫu nhiên, qua hai lần chật vật đối kháng thần hồn,nàng rút ra một sự thật đó là bản thân quá yếu,cần phải nhanh nhanh cường đại đứng lên.Lại nói giặc ngoài ùn ùn kéo đến dẫu nguy hiểm nhưng còn có thể phòng,kinh sợ nhất chính là phản từ trong mình phản ra,ai biết không một ngày đẹp trời tứ thần hồn làm ra cái gì liên minh đem nàng đan điền oanh tạc? Thôi thì ngừa vạn nhất,cứ đi trước làm chuẩn bị hết thảy
Hạ Vũ ngồi xuống tĩnh tâm cảm nhận,lĩnh ngộ pháp quyết." Sóng thiên địa từ thủy và phong,sóng thần hồn từ nội tại phát ra,từ tâm trí mà dựng dựng thành hình,có thể tĩnh lặng êm ả xoa dịu,lại cũng có thể quật khởi nhấn chìm hết thảy.Nắm giữ khởi nguyên hết thảy chính là lúc luyện thành". Nàng niệm đi niệm lại rất rất nhiều,lại vẫn cứ như chẳng có cái gì cả,càng lúc lại càng nghi ngờ đây có phải là pháp quyết không,nhưng nàng lại lắc đầu nhớ tới nương dặn dò :" Chỉ có kiên trì đến cùng mới tài năng trên tiên lộ đi càng xa" ,thế nên lại vùi mình niệm niệm. Qua đi qua lại cũng niệm tới mồm đắng mắt khô,thần trí mụ mị,bụng reo vang dội cũng không thu hoạch được gì,Hạ Vũ mới tỉnh dậy,thối lui bước ra.Thôi thôi,dù sao nàng mới tu luyện được chưa tới tháng,những cái cao sâu thâm thúy này hẳn là thỉnh giáo nương cùng ca ca thôi,nếu cứ tự suy ngẫm lại bước cái ngã rẽ thì mất nhiều hơn được
Hạ Vũ xuất động là lúc trời cũng đã tối,thật không ngờ là nàng đã ngồi xuống một ngày, quá khoa trương,cảm giác lúc kia cũng bất quá hai ba cái canh giờ thôi,thể nào lại thấy đói như thế. Nương quả thật là chu đáo,biết nàng tu luyện nên vẫn chừa cơm lại cho,đúng không ai thương con bằng nương nha.Giải quyết nửa đĩa bánh quế hoa,nàng mới thỏa mãn mà đứng lên,tiến về phía phòng nương
_" Nương..."
_" Con vào đi,có chuyện gì không" Phượng Nghi đáp trả,cửa động cũng tự động mở ra
_" Nương ơi,hôm nay