_" Nương,giới chỉ đâu rồi,đâu rồi vậy?"
Hạ Vũ thất thanh kêu to,cái này nhẫn không đâu bay đi mất,nói đùa đi,đây là cả gia sản của Phượng gia trong đó,lại nói đó là cái tiên khí.Có lẽ ngươi là không biết hết nhưng Hạ Vũ làm sao sẽ lại như vậy,ngàn vạn tiểu thuyết như một,không gian chính là bùa bảo đảm an toàn nhất cho nhân vật chính tỏa sáng lấp lánh.Nàng được đến này giới chỉ,còn chưa xem qua một hai đã mất thì thật đúng hôn mê mà đi qua mất
_" Không sao,đây chỉ là nghi thức bình thường thôi.Bây giờ con đã là chủ nhân của giới chỉ,quan gì thấy nó hay không,chỉ cần mặc niệm,ngay lập tức sẽ đến thôi mà"
_" Thiên a,con lại tưởng..."
_" Mau mau vào xem sao?" Phượng Nghi cười cười nói
_" Vâng"
Hạ Vũ thực là phấn khích,nàng đã là chủ nhân của giới chỉ nha,không biết bên trong sẽ có cái gì,có phải sẽ có một cái linh tuyền,một núi linh thạch,pháp bảo,pháp quyết cuồn cuộn giống các tiểu thuyết trung không ? Nàng càng nghĩ càng thấy lòng nóng rực,vội vội mặc niệm " Vào vào,mau mang ta vào không gian"
Hạ Vũ vừa mặc niệm,đã thấy bản thân xuất hiện ở khác đồng địa,nương vốn ngồi trước mắt giờ cũng không có thấy. Nàng vui sướng đến phát khóc rồi,đây là không gian của nàng,nàng là chủ cả thế giới này.Lúc này trong đầu Hạ Vũ thực còn có ý tưởng hay không cứ trốn trong này yên ổn đến cuối đời,gì mà thù hận,nam chính nữ chính có mạnh cường tới đâu cũng không thể vươn tay đến chỗ này trảo nàng ra.Bất quá suy nghĩ này chỉ thoáng qua thôi,Hạ Vũ biết nếu làm như thế bản thân có thể yên ổn,nhưng tâm hồn nhất định luôn chông chênh,nàng không thể để nương cùng Vân ca lẻ loi chống đỡ trách nhiệm nặng nề kia được.Có thêm nàng có thể giúp không được nhiều lắm nhưng là cả gia đình ở bên nhau. " Gia đình " a,nàng vốn từng ao ước bấy lâu,bây giờ làm sao có thể vất bỏ được.
Hạ Vũ quét mắt nhìn khắp không gian.Cảnh vật thật khiến nàng muốn lật bàn mà mắng các tác giả đại nhân toàn hố cha.Nơi đây linh khí quả thật có chút sung mãn dày đặc hơn ngoài nhiều lắm,nhưng ngươi trông trông,linh tuyền không có cũng thôi,đây ngay cả một ngọn linh thạch cũng không có,duy nhất tồn tại chỉ có một viên linh châu to cỡ nắm tay bay lơ lửng giữa không gian độ mười mét vuông.
Chấn động qua đi,Hạ Vũ tâm tình bình thường trở lại,tinh tế xem xét tình huống bây giờ.Nương là nói giới chỉ chứa toàn bộ gia sản của Phượng gia,hiển nhiên sẽ không chỉ có như thế. Lúc này trong đầu nàng chợt lóe nhất kiện " không gian thăng cấp". Ây gia,nếu thật như thế,chỉ cần ngươi còn sống mà thăng cấp,không gian nước lên thì thuyền lên cũng theo đó mà tiến giai,đây còn quí giá hơn rất nhiều. Hạ Vũ vì suy đoán mà càng mong chờ cùng khao khát tăng lên tu vi,nàng muốn xem nếu tăng cấp không gian sẽ ra cái dạng gì
Hạ Vũ lúc này đang tinh tế đánh giá kia viên linh châu.Nàng có đảm bảo này viên châu cùng viên châu trong tầng một của " Sóng lửa tháp" là cùng một dạng,tuy nhiên này to hơn nhiều thôi.Đây là chuyện gì xảy ra,nàng cần nên hỏi nương mới được.Dù sao mọi thứ đều trong tay mình,không biết tác dụng thì làm sao mà sử dùng.
Nghĩ thế Hạ Vũ lại mặc niệm " đi ra".Quả nhiên lại xuất hiện ngay chỗ lúc trước,mà nương vẫn ngồi đó
_" Sao nào,không gian có vừa lòng không?"
_" Nương,không gian này có thăng cấp không vậy?"
Phượng Nghi nghe Hạ Vũ hỏi,lòng giật nảy.Không gian thăng cấp,không,phải nói pháp bảo thăng cấp là nhất kiện không mấy người biết được,ngay cả sách cổ cũng không