_" Tỷ,mau vào nhanh"
Hạ Vũ nghe vậy cũng không chần chừ bèn nhảy vào. Vừa tiến tới trong,mùi linh thảo đượm nồng hơn nhiều lắm,màn sương xanh kia rất có khi là do linh thảo ngưng động mà thành đi,như vậy cũng hiểu được này bốn gốc thực vật là như nào cường đại
_" tỷ,ngươi thấy sao,Mễ Ty là không lừa ngươi đi"
_" Mễ Ty,này bốn gốc cây ở đây đã từ thời hồng hoang thật sao ? Nói thật Hạ Vũ là thực tin rồi,nhưng đối với bảo vật tự nhiên sắp tới tay thật sự như mộng vậy,cái này vận khí vẫn hẳn là rớt trên đầu nữ chính chứ không phải là nàng này nho nhỏ số phận pháo hôi
_" Đương nhiên là thật rồi,này mộc linh khí chính là qua vạn vạn năm mới thành à nha..." Mễ Ty tự tin khẳng định
_" Nói vậy,muội là có biện pháp đoạt tới tay không. Này mấy cái trân bảo cũng sẽ không cứ vậy mà nhổ đi !"
_" Tỷ thật thông minh a, này bốn gốc cây cũng chỉ có muội gia tộc lấy xuống được thôi !"
_" Nghĩa là sao ?
_" Trong mười danh ngạch của thần khí cũng chỉ có bọn muội là nhả được ra tơ để tiếp cận được bọn chúng"
_" Thì ra là thế !,Vậy mau mau đi thôi nào "
Hạ Vũ đối với Mễ Ty tự tin thì trong lòng cũng yên tâm đi chút ít,nhưng nói thật mấy cái vận khí tốt như vậy nàng vẫn thấy nuốt không trôi được vì thế âm thầm đặt ra chút đề phòng,đó cũng không thừa đi. Trong khi đó Mễ Ty vẫn tự tin mười phần,cũng khó trách đây là nhà nàng a
_" Bốn gốc cây này nối đến cùng xuất xứ cũng không nhỏ,tất cả đều là của Vương mẫu chăm nom,sau lại chuyển cho Long vương cất giữ làm lễ vật đính hôn cùng Phượng Vương.Ai lại sẽ ngờ tới Long Vương vì một yêu nữ mà phản bội cả thiên giới,làm nổ ra vụ thần ma đại chiến năm đó. Lễ vật quí giá đành giao cho gia gia muội cất giữ. Mà không ngờ vụ chiến chính là kéo dài suốt trăm năm,hủy thiên diệt địa,gạt bỏ hầu như tất cả thaagn thú,gia gia muội cũng ở trong đó.Bởi vì thế tin tức nơi đây mới không bị thiên giới biết được mà tồn đến giờ.Muội là nghĩ đối này bảo vật thiên giới là chưa quên đi,có lẽ vẫn còn âm thầm tìm kiếm ."
Hạ Vũ bước đi,tai nghe vào thông tin này thật sự không biết nên sao mới phải. Bảo vật bầy ra trước mắt,bước thêm rất cần nữa là tóm tới tay,nhưng thật là nuốt không trôi được. Tấm gương của Hạ gia cùng Phượng gia còn đó,cất chứa hai món thần khí mà dẫn diệt gia,mà nàng tóm tới tay đừng nói bốn gốc mà một gốc thôi,để lộ ra ngoài tin sẽ trở thành của cả thiên giới săn tìm. Này nàng nho nhỏ thân phận là đỡ không nổi được,tàng một cái bảo vật nuốt cũng không trôi. Bất quá nếu cứ như vậy bỏ qua nói nàng tâm sao cam cho được. Nếu như....đúng,nếu như bảo vật để trong không gian thì còn ai biết nữa. Nghĩ vậy bước chân vốn chần chừ lại nữa mạnh tiến về phía trước
Theo sự chỉ dẫn của Mễ Ty,Hạ Vũ hết tiến lại lùi,rẽ ngang lại đi dọc,điều này làm nàng cảm thấy thán phục mấy vị tiền bối.
_" Đến..."
Điều này làm Hạ Vũ thở phào,cứ đi nữa chắc nàng cũng dừng mà quay ra thôi.Không phải bởi nàng thiếu kien nhẫn mà bởi trong đây không khí hết sức kì lạ.Nếu như ban đầu màn sương mỏng mỏng màu xanh nhạt thật là dễ chịu, nhưng càng tiến vào sâu lại càng quỉ dị.Trong lòng nàng tuy sự dễ chịu vẫn tiếp tục tăng tiến,linh khí trong cơ thể cũng dễ chịu,di chuyển mạch lạc lắm,nhưng không hiểu sao điều này mới khiến nành lo lắng hơn nữa.
_" Thật tốt quá "
Hạ Vũ vuốt mặt,nhăn mặt nhìn về phía trước. Nơi này làn sương biến thành xanh đậm đặc,nhìn phía trước cũng không thấy được xa. Lại tiến thêm chục bước nữa, cảnh vật làm nàng đúng là chấn kinh. Phía xa có hai cột trụ rất to,trên ngọn mỗi trụ đang bay lơ lửng một vật. Bên tai Mễ Ty giải thích
_" qua vạn năm,hắc sâm cùng linh chi đã biến đổi rồi,chúng không còn là như thường nữa mà toàn thân biến thành bạch ngọc,bên trong linh chất biến thành dịch,một giọt linh dịch này cũng ngang với