Lan Băng Băng đúng không hổ danh là nhân vật bất phàm,chỉ nhíu mày một cái,chớp mắt đã tỉnh táo trở lại,liếc nhìn những người mà nàng ta đã nhận định chung nhóm,ý định chuẩn bị. Tuy Hạ Vũ coi Lan Băng Băng là tử định,nhưng bản thân cũng không thể không thừa nhận đây là một con người vô cùng tài giỏi với ý chí kiên cường. Nếu xét ra bản thân tới bây giờ cũng không có gì có thể áp được cả,vì vậy nên càng phải cố gắng thêm mới được.
Mọi người dưới con mắt của Lan Băng Băng,đứng tụ lại cùng một chỗ. Nếu tính ra đây quả thực là một nhóm lớn,với bảy người,Lan Băng Băng,Hạ Vũ,Sở Kì Bá,Lung Nhi,Vương Lệ Y,cùng hai tên nam nhân nữa,có lẽ cũng là nội môn đệ tử,tu vi tất cả đều đã ngoài tám tầng luyện khí kì. Hạ Vũ có khẳng định,trận hình này nếu không ngoài ý muốn,sẽ trực tiếp ấn dấu của bảy danh ngạch rồi.
Rất tuân thủ,không ai nói với ai một lời nào,chỉ dùng ánh mắt để trao đổi. Cho dù như thế nào bây giờ cũng chưa phải thời gian trở mặt,nếu muốn,ít nhất phải vững vàng nằm trong top mười đã. Chính vì vậy,cái liên minh này vừa là lá phiếu bảo hiểm an toàn,nhưng cũng rất là nguy hiểm. Ai có thể biết nó sẽ bị phá vỡ từ bao giờ chứ ? Tuy nhiên có một điều chắc chắn là,ai ai cũng sẽ giữ lại một tay,phòng ngừa bất trắc. Mà đối với Hạ Vũ nàng,bất trắc ấy có lẽ còn nhân lên không phải chỉ là gấp bội.
_" Lưu Quang,Lưu Lễ,Vương Lệ Y,lát nữa ba người sẽ đem linh lực,sử dụng tạo thành một tấm chắn phòng ngự ôm sát mọi người. Tiếp theo đến Hạ Vũ,Sở Kì Bá,Lung Nhi,ba người sẽ tạo thành lớp tấn công bên trong. Ta sẽ ở giữa,bao quát tất cả,chỉnh sửa cùng bù đắp tất cả những thiếu sót của hai lớp bảo hộ trên. Nên nhớ,nếu như không ai động đến chúng ta,nhất định không được đi gây sự với người khác. Chúng ta phải bảo lưu toàn bộ sức lực. Đấu,cũng không phải chỉ có mỗi trận này,mọi người ai có ý kiến gì sao?..."
Lời nói của Lan Băng Băng nghe ra thì giống bàn luận,nhưng thực chất chính là tuyên bố. Tuy vậy,không một ai dám phản đối lại, bởi thứ nhất nó vô cùng hợp lý,đây tựa như cái pháp trận một loại,có công,có thủ,có mắt trận,và thứ hai chính là lời này nói ra do Lan Băng Băng,người tu vi cao hơn rất cả. Hạ Vũ nhất nhất làm theo,dù thấy hơn tất cả Lan Băng Băng là người có lợi nhất bởi nàng ta ở trung tâm,mưa chẳng đến mặt,nắng chẳng đến đầu,thế nhưng còn có thể bao quát tất cả,như vậy nếu như bản thân muốn đối phó,chỉ còn lựa chọn rời khỏi đây thôi.
Quả nhiên không ngoài dự đoán,nhóm bảy người không hề gặp chút khó khăn nào cả,các nhóm đều tự hiểu thực lực đến đâu. Trận đấu chưa tới một khắc,trên võ đài đã lập thành bốn nhóm lớn,phân chia chiếm đóng ở bốn góc sân,tất cả đều học theo,lấy một người làm trung tâm mà dựng hình. Thế nhưng dựng hình xong lại cứ đứng yên một chỗ,ý định bó gối đợi chờ. Điều này là đương nhiên,người ra tay trước sẽ là người chịu thiệt. Một khi khai hỏa,cả hai sẽ tổn hại,như thế sẽ khác gì rơi vào cho kẻ khác ngư ông đắc lợi đâu.
Nhìn tình cảnh không ai chịu thiệt như vậy,biến trận đấu này trở nên hết sức kì quái,cũng thật nhàm chán. Không lẽ mọi người đến đây chỉ để nhìn có mỗi như thế này. Cuối cùng,Thiên Kiếm Kì cũng không chịu được,nếu cứ như thế này trận đấu không biết bao giờ mới phân ra được thắng bại.
_" Nhóm đầu tiên khai chiến sẽ được lĩnh mỗi người mười viên tụ khí đan,mười miếng hạ phẩm linh thạch. Sau trận đấu kết thúc,dù thắng hay thua cũng sẽ tổ chức lại một cuộc đấu,tuyển chọn ra hai danh ngạch tiến vào nội môn đệ tử. Các ngươi nên nhớ,chỉ có nhóm nào khai hỏa trước mới được đặc ân như thế..."
Lời này của Thiên Kiếm Kì vừa ra,tựa như