Dịch: Nhị Gia"Hừ!" Một con rồng lửa từ phía sau tấn công tới, Chỉ Dao nhanh chóng né tránh, lại lao về phía trước.
Nàng không ngờ hắn lại đuổi theo nhanh như vậy, biết hắn ở sau lưng mình, Chỉ Dao một chút cũng không dám quay đầu nhìn lại, chỉ cần nàng dừng lại, liền chạy không thoát.
"Hừ, ta muốn xem xem ngươi muốn trốn đi đâu!" Lăng Hiên đã sớm không còn duy trì thiết kế nhân vật của mình, cười toe toét nhìn bóng lưng của Chỉ Dao, loại cảm giác mèo đuổi chuột này cũng không tồi.
Nghĩ vậy, hắn lại phóng ra một con rồng lửa khác phun về phía nàng, muốn xem bộ dáng chật vật nàng né tránh như thế nào.
Thần thức của Chỉ Dao quét qua con rồng lửa, vừa muốn tập trung kiếm ý để chiến đấu với đối thủ, thế nhưng vùng đan điền của nàng đột nhiên lại nhói đau.
Thân thể của nàng bây giờ ngay cả phát ra một đạo kiếm ý cũng không thể!Trong lòng Chỉ Dao chùng xuống, lấy trong ngực ra một nắm phù lục do chính mình làm, sau đó ném ra sau lưng mặc kệ chúng có tác dụng hay không.
Trong nhẫn trữ vật vẫn còn rất nhiều trận pháp và phù lục cấp cao, nhưng Chỉ Dao không muốn hình thành thói quen dựa dẫm vào người khác, cũng không phải lúc sơn cùng thuỷ tận.
Tất cả các loại phù lục đánh tới, ngược lại cũng ngăn cản Lăng Hiên dừng lại trong giây lát.
Nhưng còn chưa kịp đợi Chỉ Dao thở phào nhẹ nhõm, Lăng Hiên đã đuổi theo nàng lần nữa.
May mắn thay, nàng sẽ sớm ở trong rừng, có thể tìm một nơi để ẩn mình trốn đi.
Chỉ Dao nghiến răng, chịu đựng cơn đau ở vùng đan điền, lao vào rừng.
Lăng Hiên nhíu mày, dừng lại ở bìa rừng, đây là khu rừng chết chóc nổi tiếng bên ngoài Loạn Ma Hải, mười tu sĩ tiến vào thì có tám người không thể trở về.
Có nên đuổi theo nữa không? Lăng Huyền do dự.
Nhưng trong nháy mắt, vừa nghĩ tới chính mình bị nữ nhân này lừa gạt, trong lòng hắn lửa giận tràn ngập, nhất định không thể buông tha cho nàng!Lăng Hiên nghĩ đến đó thì một đầu cũng lao vào!.
Chỉ Dao nhìn sương mù trước mặt, cảm thấy hơi choáng váng, rốt cuộc đã đến chỗ nào rồi?Thần thức mở rộng ra bên ngoài, nhưng vừa chạm vào sương mù liền trực tiếp bị đốt cháy.
"Phốc!" Chỉ Dao vốn đã bị thương càng bị thương nặng hơn, không thể chống đỡ được nữa, ngã xuống.
"A, đây là cái gì?" Một hình dáng có phần trong suốt giống